- Văn học dân gian
Sự tích con dã tràng
Thứ ba - 24/12/2024 12:15
(Ảnh: St)
SỰ TÍCH CON DÃ TRÀNG
Góc vườn vợ chồng nọ
Có một hang rắn to
Mà lại là rắn độc
Nên vợ chồng rất lo.
Một hôm đang cuốc đất
Thấy rắn chồng bò ra
Tha về một con nhái
Đút cho vợ ở nhà.
Thì ra rắn vợ lột
Chẳng đi được đến đâu
Ăn uống nhờ chồng tuốt
Chồng vui vẻ mà hầu.
Rồi sau vài ngày nữa
Thấy rắn chồng nhà ta
Nằm trong hang mỏi mệt
Vừa lột nên ở nhà.
Chợt thấy ả rắn vợ
Dẫn về một bạn tình
Quấn nhau ngay trước cửa
Mà nhìn chồng khỉnh khinh.
Thì ra ả rắn vợ
Lập mưu cùng tình nhân
Lừa lúc chồng mới lột
Biến chồng thành thức ăn.
Rút tên bắn rắn lạ
Chủ định cứu rắn chồng
Ai dè mũi tên lạc
Trúng rắn vợ tử vong.
Dã Tràng kể với vợ
Chuyện rắn ở vườn nhà
Thình lình từ gác xép
Rắn chồng thò đầu ra.
Suýt nữa tôi đắc tội
Trả thù với ân nhân
Xin biếu ông viên ngọc
Siết chặt mối tình thân.
Ai đeo viên ngọc đó
Nghe hiểu được tiếng chim
Dã Tràng được viên ngọc
Giấu nhẹm và lặng im.
Đàn quạ khoang đến cửa
Dã Tràng ơi Dã Tràng
Ở chân núi phía Bắc
Có một xác dê hoang.
Dê còn tươi ngon lắm
Xẻ thịt về mà dùng
Nhưng cỗ lòng để lại
Cho chúng tôi ăn chung.
Dã Tràng gọi hàng xóm
Lên núi lấy thịt dê
Xương, thịt gì cho tất
Nhưng để lại lòng mề.
Tham! Họ chia nhau tất
Chẳng chừa lại thứ gì
Mất mồi đàn quạ tức
Rồi kéo nhau bay đi.
Đến nhà Dã Tràng chửi
Ông khốn nạn thế à
Được lộc chỉ biết hưởng
Chả nhớ đến người ta.
Cả ngày nghe quạ chửi
Dã Tràng bực lắm rồi
Lấy cung tên bắn đuổi
Cũng định bắn doạ thôi.
Mũi tên quạ cắp được
Có ghi tên Dã Tràng
Quạ đem cắm vào ngực
Một xác chết bên đàng.
Quan xuống lệnh tìm bắt
Dã Tràng tội “giết người”
Rồi tống ngay vào ngục
Nằm “chăn kiến” hết đời.
Nằm trong nhà ngục tối
Nghe chim sẻ kháo nhau
Biên cương sắp có giặc
Dã Tràng tìm quan tâu.
Nghe tâu quan vội phán
Ta cho lính thăm dò
Nếu quả như ngươi nói
Ta sẽ phóng thích cho.
Rồi Dã Tràng được thả
Thương vợ nhà chờ mong
Về nhà ngay dù phải
Vượt rừng và băng sông.
Trên đường về bản quán
Ghé chơi nhà bạn thân
Dã Tràng lại được tặng
Một viên ngọc thánh thần.
Mừng! Muốn thiết đãi bạn
Vợ chồng bàn với nhau
Thịt một trong hai ngỗng
Mà nhà nuôi từ lâu.
Mình sáng mai trốn kỹ
Tôi vươn cổ ra chờ
Mình còn nuôi bọn trẻ
Chúng nó còn ấu thơ.
Nghe chuyện vợ chồng ngỗng
Dã Tràng ngủ nổi đâu
Sáng dậy nói với bạn
Kiêng thịt ngỗng từ lâu.
Bữa cơm từ giã bạn
Chỉ có dĩa tép kho
Rau vườn nhà vài món
Mà vui đến không ngờ.
Dã Tràng ra đến cổng
Vợ chồng ngỗng, các con
Cúi gập đầu lạy tạ
Và nói lời cảm ơn.
Xin biếu ông viên ngọc
Ông đeo viên ngọc này
Rẽ nước đi xuống biển
Nhẹ nhàng như trên đây.
Từ đấy họ nhà ngỗng
Kiêng tép ra không ăn
Ngỗng chịu ơn nhà tép
Cứu mạng lúc khó khăn.
Về gần nhà gặp biển
Dã Tràng muốn thử chơi
Đeo ngọc bước xuống nước
Nước rẽ ra! Tuyệt vời.
Cầm viên ngọc khoắng nhẹ
Biển nổi sóng bạc đầu
Long cung chao nghiêng ngả
Lộn tùng phèo nông sâu.
Long vương sai quân lính
Dò xét xem vì đâu
Gặp Dã Tràng mới biết
Có viên ngọc nhiệm mầu.
Long vương lập kế hiểm
Tiếp cận vợ Dã Tràng
Hứa lập làm hoàng hậu
Sống cuộc đời giàu sang.
Với chỉ một điều kiện
Phải trộm được từ chồng
Cả hai viên ngọc quý
Xuống dâng trước bệ rồng.
Thế là có một buổi
Để quên ngọc ở nhà
Dã Tràng đi uống rượu
Với người họ hàng xa.
Vừa ngồi xuống bàn nhậu
Dã Tràng đứng dậy liền
Tôi xin lỗi quý vị
Rồi chạy như thằng điên.
Về nhà vợ chẳng thấy
Ngọc quý cũng mất rồi
Lại nhặt được mảnh giấy
Vợ nhắn lại mấy lời…
Dã Tràng thành người dở
Ra bờ biển khóc than
Xúc cát lấp biển rộng
Mặc nắng dập mưa chan.
Rồi khi Dã Tràng chết
Hoá thành con còng còng
Xe cát hòng lấp biển
Sự tích tôi kể xong.
TỐNG TRUNG