- Trang thơ
Có một Hà Nội rất nhớ em
Em ở đâu rồi nơi ấy nắng vàng không? Nơi ta ở đang mùa mưa ngâu và lòng người đầy bão tố Chặng đường ta qua đã bao mùa lá đổ Sao vẫn thấy chạnh buồn mỗi độ thu sang.
Tinh khôi đồng quê
Sáng tinh khôi sợi nắng cũng trinh nguyên Hương dìu dịu, cánh đồng ngày thơ dại Ngọn gió lang thang rong chơi mê mải Lúa vàng như mơ trải khắp trên đồng
Đất nước tôi
Đất nước của tôi Chưa đẹp thế bao giờ Khắp các nẻo đường Rợp cờ sao chiến thắng Kèn âm vang Tiếng reo vui thắng trận Sau hồi còi Dứt 95 phút ngân lên*.
Nhặt ở vườn thu
Bao ngọt ngào đem gửi hết vào thu Để vô tình lòng đón đầy đông tới Những nỗi hanh hao, những niềm tê tái Không nhận về mình, Nên đổ lỗi mùa thu.
Viết cuối mùa thu
Như một người đi mải miết Không ngoái lại nhìn Chỉ đến khi mệt mỏi Dừng chân lại Nghỉ Đấy là mùa thu!
Hoa sữa
Đâu phải bây giờ cô gái ấy mới yêu hoa Cánh hoa sữa nhỏ xinh nồng nàn trên phố Đâu phải tự nhiên cô bỗng nhớ Kỷ niệm những ngày qua...
Mùa thu mong manh
Thu mong manh bong bóng Lấp lánh sắc cầu vồng Lung linh như sương sớm Rồi tan vào hư không.