
- Trang thơ

Trân quý
Không ai đều có cơ hội Để được sống trọn đến già Vì vậy hãy biết quý giá Mỗi ngày trong cuộc đời ta
Nhớ
Em se sợi nhớ vào đêm Đêm huyền hoặc vô tận Em dệt sợi nhớ sang ngày Ngày chung chiêng, lảo đảo, nắng say Em đan sợi nhớ vào dòng sông
Tự ấm
Đại hàn đã về rồi đấy Chả cần mong đợi nữa đâu Chưa thấy rét thì mong rét! Rét về run rẩy u sầu. Thì mình sưởi cho... mình vậy!
Về với Pà Cò
Tôi lên thăm đỉnh Pà Cò Xem mây chở nắng đi đò qua thung Xem con sóng trắng lạ lùng Bỗng dưng đổ khói mịt mùng dưới chân
Giấc mơ
Mờ sớm nằm mơ thấy Cha mẹ trên cao xanh Ấm cả bao la lạnh Giữa trưa mơ thấy rõ Bạn bè xưa đã già Tóc như mây như gió
Giấc mơ em
Dắt thương vào khoảng nhớ dịu êm Ngọt ngào anh…Giấc mơ em…Rất thật! Bờ vai chiều đẫm mùi cỏ mật Vòng tay đêm nưng nức thơm đầy.
Hoa nở người không hái
Hoa đã nở sao người không đến hái? Lại mang về mấy trái sầu riêng Thôi đành vậy! Sao sầu chung được nữa? Mắt dẫu có buồn hoa vẫn cứ tỏa hương.



