- Trang thơ

Niềm vui và nỗi buồn
Nỗi buồn ơi hãy theo sóng cuốn đi Chỉ còn lại niềm vui thôi nhé ! Nỗi buồn mang màu mây, niềm vui như màu lá Mây bay rồi trời sẽ lại xanh trong


Dáng tiền nhân
Lội xuống cày thửa ruộng sâu Hùng Vương theo bước chân trâu bùn chằm, Hái dâu nương, gỡ kén tằm Ngọc Hoa khéo tựa gái làng Phong Châu...



Ru hời diêu bông
Ru hời ru hỡi diêu bông Thương em, anh ngược gió đông đi tìm Tay cầm sợi nắng làm tin Cỏ may găm nát trái tim dại khờ.


Đêm rồi, nghỉ thôi!
Phố về đêm, phố chẳng im lìm Người người vẫn ngược xuôi hối hả Kẻ quay về, bơ phờ, mệt bã Người chơi khuya, phấn chấn, hả hê Có những phận chẳng chốn đi về Chọn vỉa hè làm nơi nương náu


Không đề
Thượng đế thường mang nỗi buồn, Tặng nhiều hơn cho con gái, Một người lặng thầm hóa đá Thành nỗi đau của muôn người .


Trở về
Tôi nhớ ngày xưa ở trên giời Tay hoa cầm bút chấm mực mây Viết cho bạc biển, rừng xanh biếc Viết mãi rồi tôi hóa thành người
