- Trang thơ

Lá cây vườn Bách thảo
trong vườn Bách thảo mình tôi chiều nay nhặt chiếc lá rơi đầu mùa thế là trời đã vàng mơ nghe dòng sông lá xô bờ trên cao người tôi yêu ở nơi nào


Nói chuyện với khóm cúc
Mùa thu đã đến rồi Cúc ơi ra hoa thôi Sao cứ xanh mãi thế Để phải ngóng trông hoài Nếu có mải mê chơi Trời Tây hay đất Mỹ


Các con ơi...
Mẹ bị bắt rồi Vì bẫy chứ không phải ná thun Nên còn lành lặn Mẹ bị đưa đi rồi Nhưng các con đừng sợ Gắng sống qua cơn đói đôi ngày Mẹ được thấy sân chùa chứ không phải quán bia


Tiến độ
Gác lại bài tính lãi Rút tiền từ thẻ thấu chi mua cơm Gác lại mối băn khoăn đường xa con tự đến lớp Ở công trường ốp tiến độ qua đêm Gác lại nỗi nhớ mẹ cha Nửa năm chẳng thăm nhà dù chỉ hơn giờ xe chạy


Bậc sinh thành
Mẹ bảo con Đang khó khăn Thì tạm gác thơ lại Để lúc nghỉ hưu Vua Tịnh Phạn khuyên thái tử Tất Đạt Đa Về già rồi hãy làm hành giả.


Tình quê
Gửi anh vạt nắng chân đê Gửi anh con sóng vỗ về đêm đêm Gửi anh ánh mắt dịu êm Gửi anh hen ước bình yên anh về Anh đi theo những đam mê


Ngày em về Hồ Lăk
Ngày em về hồ Lắk Mây trời như xanh hơn Cây không còn cô đơn Nắng ươm màu nhung nhớ Con đường xưa đất đỏ Còn lưu dấu chân em? Cánh rừng đêm vang vọng
