- Trang văn
![Bo bỏ](/files/news/thumb/bo-bo.jpg)
Bo bỏ
Bo bỏ thân hình cổ quái gớm giếc dữ tợn. Lúc nào nó khoác một bộ giáp nâu xám hoa văn bí hiểm cực kỳ cứng rắn tua tủa đinh gai sắc nhọn. Thân khoanh từng đốt nên dù khoác giáp sắt nó vẫn di chuyển uyển chuyển mau lẹ.
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Ý nghĩa của Đức](/files/news/thumb/btd101.jpg)
Ý nghĩa của Đức
Cha ông ngày xưa luôn tự giác răn mình hàm dưỡng Đạo đức, tu Tâm dưỡng Tính để TÍCH ĐỨC cho con cháu đời sau,để luân hồi tái sinh phát Tài Lộc, hưởng Phúc Thọ…
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Hai bài hát phổ nhạc từ bài thơ Cổng làng](/files/news/thumb/at8_4.jpg)
Hai bài hát phổ nhạc từ bài thơ Cổng làng
Bài thơ “Cổng Làng” được nhà văn Phạm Lưu Vũ viết năm 2013 với bối cảnh xuất xứ như nhà văn đã chia sẻ vừa qua. Tôi có cơ hội nhận được bài thơ do tác giả gửi và được tham dự bữa “riệu” có anh Nguyễn Trọng Tạo hát
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Sự giác ngộ](/files/news/thumb/sen8.jpg)
Sự giác ngộ
Không phải Đức Phật đạt toàn giác sau 49 ngày ngồi gốc cây bồ đề. Sau lần giác ngộ ban đầu ấy, Đức Thích Ca luôn tự đề cao giác ngộ bản thân qua mỗi ngày. Ngày hôm nay giác ngộ rồi lại thấy điều giác ngộ hôm qua là chưa đúng, chưa đủ.
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Viết cho một mảnh trăng chìm](/files/news/thumb/trang1_6.jpg)
Viết cho một mảnh trăng chìm
Ông là người thầy đầu tiên dạy tôi cách làm thơ, thơ cần phải sử dụng nhuyễn ngôn từ, nhạc điệu, hình ảnh và phải có cảm xúc. Ông là người đã đưa tôi đến với trại viết thiếu nhi cách đây nhiều năm.
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Hà Nội của hai đầu nỗi nhớ](/files/news/thumb/at28_2.jpg)
Hà Nội của hai đầu nỗi nhớ
Tôi đến Casablanca vào một ngày đông lạnh, sau 30 tiếng đồng hồ kể từ lúc rời Hà Nội, lòng chênh chao nỗi niềm trống vắng. Có lẽ đây là chuyến đi công tác không mong đợi nhất của tôi trong những ngày cuối năm,
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Nắm tay](/files/news/thumb/ton2_11.jpg)
Nắm tay
Tôi cảm ơn người đã nắm nay không phải vì đã giúp tôi không ngã, mà chính vì người đã chìa tay ra với tôi. Tôi cảm ơn người đã cổ vũ không phải vì đã giúp đời tôi đã bớt khổ mà chính vì người đã có lòng khích lệ tôi.
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)