- Trang văn
Vu Lan đâu chỉ một ngày
Người ta bảo nhân ngày Vu Lan, nhớ về Cha Mẹ. Tôi, ngày này cũng như các ngày khác, vẫn nhớ về Cha mẹ mình, dù rằng Cha Mẹ vẫn bên cạnh tôi hàng ngày. Giỗ em, về quê thăm mộ, thương em một, thương Cha Mẹ 10. Khi làm Cha rồi mới thấy mất con là đau đớn như thế nào.
Tháng Tám trời mưa
Tháng Tám! Tháng của uẩn ức những lời ngâu. Tháng của rám cháy những hạt nắng. Tháng của thẫn thờ những dải mây trắng ngàn năm đợi chờ, chờ đợi, để rồi, trong một khoảnh khắc chợt buông mình thoảng hút vào đáy mắt trời xanh thẳm. Tháng của ngu ngơ nỗi niềm xa cách, dẫu biết rằng nỗi buồn đã cất trong tim cho niềm vui dâng tràn mi mắt.
Ma không hại người!
Trời đã khuya, một người phải đi bộ qua nghĩa địa về nhà. Vừa bước vào cửa nghĩa địa ông ta thấy bóng người lố nhố, nói chuyện rì rầm. Rõ là ma! Sợ quá ông ta định quay lại nhờ nhà người bạn ngủ qua đêm chờ sáng.
TẾT CỦA NGÀY XƯA: Bánh đúc của mẹ
Ngày xưa khi còn ở quê, một năm có bao nhiêu ngày Tết: Tết dương lịch, Tết nguyên đán, Tết nguyên tiêu, Tết trùng ngũ 5/5, Tết Trung thu … Nhà nghèo nhưng bố mẹ cũng lo cho chúng tôi đủ từng ấy cái Tết.
Bình yên
Bình yên là gì giữa cuộc sống muôn vàn biến động, giữa những lo toan bề bộn, tranh đấu ngược xuôi? Giờ thì mình không còn vẩn vơ kiếm tìm câu trả lời cho sự bình yên nữa, bởi mình đã thấy sự bình yên luôn hiện diện trong từng điều giản đơn của cuộc sống, trong mỗi phút giây mình đang có.
Đôi điều về bánh cuốn
Tôi là kẻ đi lại nhiều nơi nên cũng được thưởng thức ẩm thực ở nhiều xứ, riêng về bánh cuốn thì những nơi có tiếng như Thanh Trì, Vân Đình đều đã nếm cả.
Tìm lại dấu xưa
Tôi kể cho Chị Hai nghe về một giấc mơ. Tôi thấy tôi ngẩn ngơ trước một ngã ba đường quê, không biết rẽ lối nào để đi đường tắt qua xã Đông Xá đến xã Đông Cường - nơi có Trại giống lợn mà Chị Hai đã làm việc 10 năm.