- Trang văn
Chuối xanh
Thứ sáu - 12/07/2024 09:21
(Ảnh: Trần Chiến)
CHUỐI XANH
(Nguyễn Linh Khiếu)
Học xong nửa buổi toàn trường xếp hàng ở sân trường dự lễ kỷ niệm ngày Hiến chương nhà giáo. Sau chương trình ca nhạc cây nhà lá vườn. Cô hiệu trưởng lên đọc bài diễn văn chúc mừng các thầy cô. Trời mưa lắc rắc. Bài chúc mừng lại dài lê thê kể lể con cà con kê biết bao công trạng của từng thầy cô giáo.
Lũ học trò nhếch nhác bẩn thỉu nheo nhóc kê dép ngồi trên nền đất ẩm ướt lép nhép. Đứa nào cũng lạnh và đói nên mặt mũi tím tái xám ngoét trông như ma.
Cứ tưởng sau bài phát biểu của cô hiệu trưởng là xong. Ai ngờ thầy Thỏn được giới thiệu lên nói về lịch sử ngày 20.11. Thầy Thỏn cao lớn đẹp trai đỏm dáng quần là áo lượt tóc xoăn bồng bềnh nghệ sĩ. Thầy Thỏn cứ đứng trước học sinh là lên đồng nói không sao dừng được.
Thầy vừa nói vừa múa may uốn lượn như một diễn viên thực thụ. Phải thừa nhận thầy Thỏn nói cực hay. Mỗi tội trưa đã muộn. Trời lại mưa gió mùa đông lạnh buốt. Lũ học trò chân đất ghé mông xiêu vẹo ngồi lên dép trên nền đất ướt. Bụng đứa nào cũng lại lép kẹp như tờ giấy. Chả ai còn bụng dạ tâm trí để nghe thầy nói.
Lợi dụng lúc lộn xộn do cột cờ bị gió làm đổ Cò Mắm và Hương Kều chuồn ra phía sau lớp. Cả lớp biết chúng đi đâu rồi. Đến quá 12 giờ bài diễn thuyết của thầy Thỏn mới kết thúc. Mấy trăm học sinh đói lả lầm lũi xiêu vẹo rời khỏi sân trường như đưa đám ma.
Riêng nhóm Cò Bé bí mật chui qua bờ dứa dại để ra nghĩa trang. Ở đó Cò Mắm và Hương Kều đã đốt một đống lửa nghi ngút chờ chúng. Một đống chuối xanh đã được nướng chín thơm lừng. Mỗi đứa được chia hai quả. Chúng vừa đi về vừa ăn vừa tán chuyện vui như tết.
Sáng hôm sau khi vào lớp thầy Thỏn mặt mũi căng thẳng nghiêm trọng nghiêng ngó khắp lượt. Cả lớp chưa kịp hiểu gì thì thầy gọi Hương Kều đứng dậy. Thầy phủ đầu: Sao lại vào vườn trộm chuối nhà thầy. Nó uốn éo: Thưa thầy em đói quá. Thầy cao giọng: Đói thì ăn cắp à. Tại sao lại thả cóc vào bể nước ăn nhà thầy. Nói ngắc ngứ không nói được. Thầy gầm lên: Học trò mất dạy cút ra khỏi lớp.
Hương Kều cúi xuống ôm mớ sách vở nhàu nát trề môi cười toe thưỡn thẹo bước ra khỏi lớp. Nó đi rồi thầy hỏi cả lớp: Các em có biết vì sao tôi biết em Hương trộm chuối không. Cả lớp ngơ ngác. Thầy khoái chí: Thì trên cổ và trên áo còn thâm sì nhựa chuối đấy.
Hôm ấy thầy không giảng bài mà cả buổi chỉ nói về đạo đức. Những đứa ăn chuối nướng trưa qua cúi gằm mặt nghe thầy giảng giải thế nào là ăn trộm thế nào là sống có đạo đức.
Khi tan lớp cả lũ gặp nhau cười như vỡ chợ. Hóa ra Hương Kều cao lêu nghêu chỉ cần kiễng chân là tới buồng chuối nhà thầy. Còn Cò Mắm thì kiếm được một cóc cụ to bự để thả vào bể nước ăn nhà thầy Thỏn.
27. 5. 2017