- Trang văn

Dấu ấn tuổi thơ (II)
… Trên đời này, dù là thánh nhân hay kẻ bất cơ, không ai có thể chọn được tổ quốc, quê hương, dòng họ, cha mẹ và ngày sinh tháng đẻ của mình. Đêm nay, nằm thao thức miên man không ngủ được. Trên đất khách quê người nơi xứ tuyết, ta bồi hồi nhớ về quê hương, về những kỷ niệm ấu thơ nơi làng quê thôn dã... Như vừa mới đây thôi, mà đã hơn nửa thế kỷ,...


Chuyện những cây cầu
Có thể ai đó thốt lên: Lắm chuyện! Ở quê mình thì làm gì có cây cầu nào, chắc thấy bên Tân Lập có cây cầu Tân Đệ hoành tráng muốn ghé hôi lấy tiếng thì ghé ví như phô rằng quê tôi hay nhà tôi gần cầu Tân Đệ chẳng hạn!


Dấu ấn tuổi thơ (I)
Minh Châu và Quang Bình yêu quý! Đêm qua bố đã kể cho các con nghe về ông nội. Đêm nay, bố lại kể cho nghe về bà nội của mình. Bà nội là con thứ 5 trong gia đình có bảy anh em (ba trai, bốn gái). Cụ ngoại là một điền chủ, mà sau này khi cải cách ruộng đất (1955 -1956) người ta gọi là địa chủ,


Thầy tôi
Sáng mùng 4 tết năm 2006 tôi đang ngủ nướng thì chuông điện thoại reo, tôi lười biếng cầm lên vừa a lô, thì một giọng nói quen thuộc vang lên: “Thầy cô đang lên nhà em!”


Muồng Hoàng Yến
Mùa hè ba năm trước tôi nghe nhà bên ấy tiếng mẹ ru con. Nhìn sang dưới bóng cây muồng hoa vàng rực, tiếng người mẹ ru con đung đưa chiếc nôi xinh xinh, nhẹ nhàng, dung dị. Nó toát lên một cái đẹp của miền quê, dung dị, nhẹ nhàng và rất nên thơ! Một người phụ nữ rất đẹp.


Phải làm sao bây giờ?
Gần 30 năm dạy học của tôi, bao thế hệ học trò đã chia xa như những đàn chim đã tung cánh bay vào với cao rộng cuộc đời nhưng cũng có em lại phải chịu số phận nghiệt ngã, đây thương cảm.


Hà Nội và kỷ niệm về một cái lỗ hổng
Đã có nhiều người hỏi tôi: Sao anh không sống ở Hà Nội mà viết nhiều về Hà Nội đến thế. Đúng thế! Hà Nội với tôi là những kỷ niệm khó quên của thời thơ ấu.
