- NGUYỄN THÚY HẰNG
Chợ làng
Chợ Thuận Vi, đó chính là nơi hội tụ sự giàu đẹp, ấm no của dân làng là trái tim đập nhịp đều đặn mang sức sống đi khắp ngả. Từng phiên chợ dù là từng nhịp sống mới mỗi ngày một tràn trề, phong phú. Chợ Thuận Vi, niềm thương nhớ của người đi, tình yêu của người ở lại, mãi mãi là niềm tự hào tươi sáng, mãi mãi ấm áp trong lòng người dân Bách Thuận với hai tiếng gần gũi, thân thương ''Chợ Nhà''.
Khát khao cơn gió heo may trở mùa
Ngọt ngào chưa ngọn heo may Mà nghe trong gió vương đầy tương tư Mà nghe man mác hương thu Long lanh trên cỏ mộng mơ dịu dàng.
TRỞ VỀ
Chị choàng tỉnh dậy giữa cơn mơ, mồ hôi vã ra ướt đẫm trên trán và cổ. Đưa tay vuốt gọn lại mái tóc, chị cố hình dung lại hình ảnh vừa gặp. Một cô gái có khuôn mặt đượm buồn, đội chiếc mũ tai bèo màu xanh lá cây bàng bạc, bộ quân phục phủ dầy lớp bụi đỏ. Hình như cô đi từ rất xa, rất xa tới tìm chị với lời nói khẩn cầu
SÔNG
Một ngày sống ở nhân gian Hãy như sông cứ mênh mang vỗ về Dù cho ngang trái bộn bề Một lòng mài miệt hướng về biển khơi.
ĐÊM TRỞ GIÓ
Thế là đã qua một đợt nắng nghịch mùa. Giờ đây làng quê nghiêng mình trong đêm trở gió. Buổi chiều hôm trước bầu trời lênh láng màu mỡ gà, mặt trời đỏ rực hắt lên những tia nắng chói, mây vần vũ đủ màu sắc.
MÙA NƯỚC NỔI
Đã lâu rồi quê tôi không có nước nổi. Tôi vẫn thèm nhớ, khát khao mong được trở về ngày xưa có những mùa nước nổi như một đứa trẻ dại khờ. Vâng, chỉ có những đứa trẻ dại khờ mới mong nước nổi.
MANG ĐÀ LẠT VỀ CHO EM
Hãy mang Đà Lạt về cho em Bằng chùm hoa Ti gôn sắc hồng như máu ứa Chút nắng mơ màng ru sóng hồ Than Thở Tiếng gió rì rào tha thiết giữa ngàn thông.