- ANH VŨ

Về gặp
Hãy làm trẻ chăn trâu, Đi về nơi đồng nội, Đi về mùa nước nổi, Nghe bìm bịp kêu ròng... Nghe nước vỗ sì soạp, Rạp dừa nước ven sông, Hãy hái búp sen nhỏ, Sáng vừa nhờ hơi sương ...


Đại dương
Giữa biển xanh ta nghe lời sông suối, Uống no nê cơn khát mặn chốn rừng, Giữa cao xanh ta nghe lời mây nổi, Nghìn năm chờ vẫn cứ thung dung... Nước chẳng muốn lên non,


Đêm trăng ấy
Trăng vàng hươm như bánh, Mẹ vừa rán chiều nay, Dễ chừng đã cả tháng Ba phần cơm độn khoai... Nhìn mâm cơm cà pháo, Như cục muối sượng sần, Ăn hết chỉ nửa quả,


Thời gian
Cảnh cũng tùy Duyên mà khởi. Nắng có thể xanh như khói Óng mật ong từ khóm hoa vàng.. Khi ngày mới hát khúc rộn ràng Tim ta cất lời, đất trời du dương hát


Diễn
Sấm vang động, Mưa đổ ào, Sét khét lẹt, Chớp nơi nào lóe sáng... Bỗng dưng, giông gió tan hoang, Bỗng dưng trời thắm, Mây vàng lại bay... Bỗng dưng mũm mĩm bàn tay, Hình như con trẻ thơ ngây nhìn mình.


Trẻ
Mấy triệu năm, Mặt Trời vẫn không già. Trên cung Quảng, Hằng Nga thêm tuổi ... Bên gốc đa xưa, Lá sen nõn che đầu. Chăn ở đồng xa, Làng vẫn bắt mất trâu,


Tơ trời
Tơ trời Giăng ngang trời Mảnh quá Tình ta Giăng ngang đời nhau Trái ngang Dẫu biết thế Ta vẫn tự trói mình Bằng sợi tơ mảnh ấy
