- ANH VŨ

Hát cùng Diệu khúc thời gian
Huyền Tâm hát những diệu khúc tháng năm. Nhưng hình như không phải của thời hiện tại. Dù nói với cơn mưa Hà Nội đang rì rào, dù nói về hoa sen trước mắt trong ánh hồng buổi sáng, thì thơ của cô cứ trong veo, theo suốt, dẫn ta về cái ngày xửa ngày xưa, như cổ tích. Xa xăm hơn là những cánh hạc Tiên đang đợi ta ở mây ngàn suối khe. Cái hiện hữu chỉ là chất liệu, là cái cớ để cho cô uốn cầu vồng, bắc cầu quá khứ tới tương lai. Người đọc có thể coi đó là “cầu vồng” nhưng Huyền Tâm lại cho đó mới chính là điều cô đang đi tới để có hạnh phúc tròn đầy.


Nhất tự vi sư và tâm sự của một thầy giáo
Người xưa có câu: “Nhất tự vi sư, bán tự vi sư”, có nghĩa là “Một chữ là thầy, nửa chữ (cũng) là thầy”. Câu này là có ý nhắc nhở về đạo thầy trò: sống ở đời là “phải biết ơn người dìu dắt, dạy dỗ mình, dù chỉ là điều nhỏ nhặt nhất”. Trong dân gian cũng truyền tụng câu rằng “không thầy đố mày làm nên”, cũng có hàm ý là không có thầy, chúng ta khó có cơ hội trau dồi, tiến bộ mọi mặt để lớn lên “thành người” và “thành tài”.


ANH VŨ
Nhà văn Anh Vũ sinh năm 1959. Quê quán Hà Tĩnh. Ông là giáo viên dạy văn, có nhiều tác phẩm văn, thơ, bình luận văn học được đăng tải trong sách giáo khoa, các tạp chí về giáo dục ở trung ương và địa phương.
