- BÙI THỊ BIÊN LINH

Miền đất ta dừng chân
Miền đất ta dừng chân Có hai mùa mưa nắng Rừng núi thì im lặng Suối vắng bước chân qua. Mơ ước giục chúng ta Thời gian không chờ đợi Sức con trai con gái Cuộc sống dần hồi sinh


KÝ ỨC TUỔI THƠ TÔI: Bãi biển Đồng Châu quê hương tôi
Chiều tối, chúng tôi ra chơi ngoài bãi biển. Nắng đã nhạt, mặt biển chỉ còn đọng lại một lớp ánh vàng rất mỏng. Những con le le màu nâu sẫm đang ăn chụm lại thành từng đàn. Chợt thấy người, chúng bay lên chỉ để lại những tiếng kêu xao xác và những dấu chân xinh xinh in trên cát.


Nụ hôn mùa thu - Bài thơ tôi yêu
Bùi Thanh Huyền và tôi thân thiết từ thuở ấu thơ khi cùng trong đội tuyển học sinh giỏi văn toàn miền Bắc (lớp 4/7) sau đó lại cùng trong đội tuyển học sinh giỏi Quốc gia (lớp 7/7) và cùng được tuyển chọn vào học lớp đào tạo thiếu nhi có năng khiếu sáng tác văn học nghệ thuật của tỉnh Thái Bình (Đây là khóa đào tạo đầu tiên trên cả nước).


Ký ức tuổi thơ trong “Mũ Rơm Vàng” của thi sĩ Ánh Tuyết
Chị là một nhà thơ. Thơ chị thiết tha và ngập tràn cảm xúc. Chị từng được mệnh danh một thời là “Xuân Quỳnh của quê lúa Thái Bình”. Hiện nay, chị là một trong số ít ỏi nữ giữ chức vụ quyền Chủ tịch Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình. Có lẽ ở cương vị này, chị quan tâm nhiều hơn đến phong trào văn nghệ có bề dày tầm vóc của Thái Bình bằng cái tâm của một nhà thơ.


Mưa mùa hè
Mùa hè Hạt mưa lanh chanh Chen nhau đậu vào bông phượng vĩ Mưa mùa hè Em yêu đến thế Những buổi đi học về Bứt lá che đầu làm nón Chúng em đội màu xanh Đi trong cơn mưa mùa hạ


Niềm vui ngày gặp lại
Chiều 23/7/2016, từ Phước Long, Bình Phước, tôi tìm về Sài Gòn thăm chú Nguyễn Khoa Đăng, một nhà thơ, nhà văn, nhà biên kịch và còn là nhà luật gia nổi tiếng nữa. Ông là người thầy ân cần, đặc biệt của tôi ngay từ thuở thiếu thời.


Sen ở Vườn Vua
Tôi may mắn được chiêm ngưỡng vẻ đẹp của sen ở Vườn Vua - Phú Thọ (theo lời mời ân tình của gia đình một người bạn thời thơ ấu hiện nay rất thành đạt ở Thủ đô Hà Nội) vào những ngày đầu tháng 7/2018 khi tôi từ miền Nam ra.
