- BÙI YẾN
Bàn về việc dạy con
Tôi từng đọc ở đâu đó rằng: mọi đứa trẻ cần được đối xử như nhau và tôi rất thích những ông bố bà mẹ không cuống lên mắng mỏ hay so sánh con mình với những đứa trẻ khác khi con chưa giỏi, nhất là vào những dịp cuối kì hay cuối năm học.
Vu vơ
Nhện buồn giăng một sợi tơ Thẫn thờ day dứt giữa bờ lá xanh Hoàng hôn cho nắng mong manh Chờ khi đêm xuống mà thành hư vô
Lời ru
À ơi đêm của hương cau Ướp trong lời mẹ thương nhau nhé người À ơi là miệng con cười Cho xanh chiếc lá, cho tươi cánh hồng Chim kia đừng ở trong lồng Thương cho vỗ cánh giữa đồng bao la
Bạn có thể chạm tay vào những đóa hoa hồng nở đỏ
Không phải lúc nào đất dưới chân bạn cũng nở hoa. Con đường nào cũng có những đoạn chông gai, như bầu trời có ngày mưa giông, có ngày nắng ấm. Liệu bạn có đủ dũng cảm, đủ tự tin, đủ nghị lực để nhìn thấy hoa hồng mà bước qua chông gai.
Giá mà
Giá anh đừng quên em nhanh thế Chắc mùa đông không đến sớm thế này Giá có thể nắm tay nhau lần nữa Em sẽ chờ dẫu bạc cả tháng năm
Hình như
Buồn hình như xa xỉ Nhớ như là xa hoa Khi không còn tuổi trẻ Vớ vẩn thôi, thật là… Tóc giờ dăm sợi bạc Má một ít tàn nhang Chả lẽ lại khang khác Mỗi độ cúc vàng thu ?
Giấc mơ xa
Anh xa em rồi nhỉ? Ngỡ chỉ thoáng mây bay Mà nơi này em thấy Chiếc lá rơi cũng buồn Mùa đi không trở lại Cô gái không phải em thanh xuân và xinh đẹp Hạnh phúc nhiều nhé anh!