
- NGUYỄN CHI THÀNH

Già, trẻ
Thả bước cùng nhau vãn cảnh chùa Xa rồi danh vọng với hơn thua Chàng say người đẹp cùng vui bước Nàng nghĩ mênh mang một kiếp người
Thao thức trước bình minh
Tóc vương sương muối… lúc chiều rơi Dài ngắn tròn vuông ấy ý trời Nắng mật trời xanh mây bảng lảng Ngân nga chuông đổ… vẫn đầy vơi
Một thoáng cuối thu
Tâm thiền ngắm cá lượn lờ bơi Một khoảng bình yên giữa cuộc đời Thế thái nhân tình … âu “ mặc “ hết Xa rồi bức xúc, với đầy vơi … Thu đi, đông đến … lại xuân tươi Cúc trắng hoạ mi “hót “gọi mời …
Chiều cuối thu
Heo may, lất phất hạt thu mưa Phố biển sương rơi ướt liếp dừa Sóng nhẹ ru êm bờ cát mỏng… Người đi có nhớ dáng thu xưa Trời xanh thăm thẳm nước in soi
Xúc cảm thu
Thu chín thu xanh “thu đỏng đảnh” Giản đơn hạnh phúc thật mong manh Vòm cây ríu rít chim xây tổ Gió lốc chợt qua hoá gãy cành … Tình khúc bao năm thu sắc vàng
Cuối thu
Nắng còn cháy sém vàng trái bưởi Lạnh đã theo chân gọi Bấc về Xào xạc hàng cây chim rủ bạn Bâng khuâng gót nhỏ… nhớ chiều rơi
Thu 2
Tha thẩn bên nhau ôn chuyện cũ Ngắm nhìn sóng gợn mặt hồ xưa Tháp Rùa soi bóng hồn thu thảo Thoảng chút heo may lạnh nhắc mùa



