
- Trang văn

Không dám tắm sông
Chủ nhật - 23/11/2025 09:13

(Ảnh: Pixabay)
Không dám tắm sông
(Nguyễn Linh Khiếu)
Trưa nào, khi cả lũ kéo nhau ra sông tắm thì cái Mái kều bao giờ cũng là đứa trần truồng lao xuống nước đầu tiên. Thế mà hôm nay nó lại mặc nguyên quần áo ngồi thu lu trên bờ. Cả lũ hò hét thế nào nó cũng không xuống. Một lúc sau thì nó bỏ về.
Cò Mắm nói cái Mái kều không dám tắm vì sợ chết đuối. Rồi nó kể: Cái Mái nói với nó, chiều qua do thèm thịt gà quá, hai chị em cái Mái đã bắt một con gà trống của mẹ định bóp cổ cho chết nhưng sợ mẹ biết, chúng chỉ tọng muối vào đầy họng con gà rồi thả ra.
Gà trống thoát chết chạy về sân nhưng muối mặn tắc cổ, nó dúi dụi rúc vào bờ dậu kêu ắc ắc thảm thiết. Mẹ sợ gà cúm lây ra cả đàn vội bắt và cắt tiết làm thịt. Khi làm lông gà, mẹ nó phát hiện ra cổ con gà đầy muối. Mẹ nó nghĩ ngay đến nhà hàng xóm lâu nay có ý ghen ghét đã hãm hại con gà. Thế là mẹ nó bỏ gà đấy, ra ngõ đứng chống tay vào nách quay mặt sang hàng xóm chửi liên hồi.
Mẹ nó chửi liên tục từ khi trời còn sáng đến khi trời tối hẳn mới thôi. Sáng hôm sau dậy sớm, mẹ nó lại ra ngõ chửi tiếp. Giọng mẹ nó như lệnh vỡ, lại chua ngoa đanh đá, ai nghe cũng sợ. Mẹ nó cho hàng xóm "ăn" đủ thứ. Mẹ nó nguyền rủa đứa hại gà của bà ra đường chết đường, ra chợ chết chợ, ra sông chết đuối.
Hai chị em cái Mái thấy mẹ chửi ròng rã khản hết cả họng như thế rất ân hận. Vì mẹ nó giận dữ quá mà bữa cơm tối dù có thịt gà rang nhưng hai chị em ăn cũng chả thấy ngon. Đêm ấy mãi nó mới ngủ được vì sợ mẹ phát ốm do chửi nhiều quá.
Nghe mẹ nguyền rủa đứa hại gà của mẹ đi đâu chết đấy, nó rất sợ. Vì thế mà trưa nay nó không dám tắm sông./.



