• dau-title
  • Trang văn
  • cuoi-title

Tro của hoa hồng

Thứ bảy - 22/11/2025 17:10




(Ảnh: Pixabay)


Mộc Miên phu nhân: TRO CỦA HOA HỒNG

 

Một loại tro. Vậy thôi. Chẳng hiểu trên thế gian này đã có ai từng làm cái công việc chẳng giống ai, là nhen lửa để đốt thành tro những cánh hoa hồng. Chỉ biết rằng, trong cuốn tiểu thuyết nổi tiếng Tiếng chim hót trong bụi mận gai của nữ văn sĩ Colleen McCullough, khi nàng Mecghi choàng lên thân thể tấm váy màu “tro của hoa hồng” và làm xiêu lòng vô số những trái tim đang yêu, thì từ đó thế giới này có thêm một khái niệm màu sắc mới. Thứ bụi tro vốn dĩ đen đúa xen lẫn với những tàn trắng nhợt nhạt chưa từng được đại diện hoặc so sánh với một nhan sắc nào, nay nghiễm nhiên gắn liền với loài hoa được coi là đẹp nhất, lộng lẫy, kiêu sa nhất: hoa hồng!

 

Em nghĩ, nếu bây giờ ai đó phải đốt những cánh hoa hồng mỏng manh xinh đẹp ấy để tận mắt “đích mục sở thị” tro của hoa hồng màu gì, thì chắc chắn người đó sẽ không phải là em. Mặc nhiên, trong em, tro của hoa hồng bao giờ cũng xinh đẹp và đặc biệt hơn những loại tro khác. Tro của hoa hồng luôn gợi nhớ đến sắc hồng quyến rũ tuyệt vời của những cánh hoa hồng đương hé nụ, của những đôi má phơn phớt lông tơ thiếu nữ… Chỉ hoa hồng và tro của nó, luôn đi liền với một chữ: ĐẸP !

 

Vậy là, chàng ạ, từ điển về các loài tro, đã được bổ sung thêm một dòng mới, không có thực chứng, không có khuôn mẫu, chỉ có cảm nhận, chỉ có liên tưởng…

 

Và một ngày không mưa không nắng, một sớm mai không buồn không vui, em đã chợt xiêu lòng thêm một lần nữa bởi cái màu sắc tâm tưởng ấy. Em chợt hiểu rằng, “tro của hoa hồng” không hẳn để chỉ màu sắc, thứ màu sắc cần được pha trộn, tìm kiếm rất nhiều trong các phòng thí nghiệm hoá học, đã khiến các nhà thời trang tạo mẫu khốn đốn bao phen trước những khách hàng thế hệ mới đỏng đảnh, khó chiều bởi sự mơ màng, nhiêu khê của chúng.

 

Đó là màu của một trạng thái tình cảm, thời gian, nhan sắc.

 

Một thứ “tro” đặc biệt, đúng thế. Của một tình yêu đẹp đã lùi vào quá khứ hay đã ra đi. Của một ký ức đã phai tàn theo năm tháng song vẫn rực rỡ trong lòng người. Của một nhan sắc từng rạng rỡ thế gian. Của một tuổi trẻ từng tưng bừng, náo nhiệt. Của một hạnh phúc từng réo rắt con tim… Chao ôi. Là tro của hoa hồng đấy, chàng biết không!

 

Thế mới là tro. Thế mới là hoa hồng. Phải không chàng. Không dưng phải bịa ra thêm một loài tro không có thực nữa để mà làm chi!

 

Tro mà như thế, nghĩa là mọi thứ từng có đó phải đẹp lắm, tốt đẹp và rất tốt đẹp. Để khi không còn nữa, mất đi, vẫn hiện diện, tồn tại, sống tiếp cuộc đời mới một cách khác biệt, và vẫn thực sự lộng lẫy, dù đã ở kiếp… tro!

 

Là tro, mà vẫn xứng đáng ở ngôi cao, là “hoa hậu của các loài tro”!

 

Có thể, lúc này đây, đắm đuối và mải miết theo đuổi dòng cảm xúc bất chợt, em đã thôi không bắt bẻ chính mình, bắt bẻ chàng, và những bạn bè thân hữu, rằng, nếu chúng ta đã từng tốt đẹp, đã từng trẻ trung, đã từng trong sáng hồn hậu, đã từng đắm say nồng cháy, hẳn giờ đây chúng ta đang sở hữu một “kho” chứa đầy những… “tro của… hoa hồng!”. Thật vậy. Hoa cúc, hoa lan, hoa đào không thể giúp chúng ta có được thứ tro luôn làm trái tim ta xốn xang mơ màng nhớ về những ký ức đẹp đẽ, những năm tháng đẹp đẽ đã mãi mãi ra đi như thế…

 

Thử hỏi, chàng nghĩ gì về điều đó? Những điều khiến ta không những không chối bỏ quá khứ, mà còn có thể vui sướng và nhân hậu hơn trong những ý nghĩ, về những gì đã không còn thuộc về mình?

 

Tháng sáu này, thế giới lạnh lùng của công nghệ hiện đại và văn minh người máy đã một lúc trở nên choáng váng, sửng sốt; những kẻ vô tâm vô cảm nhất trên đời cũng chẳng thể thờ ơ; nhiều vị chính khách lọc lõi hay đại gia sừng sỏ cũng giật nẩy mình: chẳng có gì là không thể khi Tổng thống Nga Putin và phu nhân Tổng thống xuất hiện trước ống kính truyền hình để công bố việc ly hôn của họ. Thôi thì, ít nhất họ, CHÀNG và NÀNG, từng là một đôi rất đẹp. Ông Trời đã kết tóc xe tơ cho họ, rồi tình đôi lứa xé lẻ, biết vì ai tại ai, hay cũng tại ông Trời! Đã gặp nhau, đã yêu nhau, đã thề sẽ bên nhau suốt đời. Những năm tháng tay trong tay ngọt ngào không còn nữa. Những kỷ niệm yêu đương đã đóng băng trong ký ức mùa đông. Tất cả đã thành tro. Tro của hoa hồng đấy. Thứ tro đặc biệt khiến giới truyền thông, hay nói đúng hơn là tất cả những phương tiện truyền thông, kể cả các trang mạng xã hội, đều “nức nở” thông tin về vụ việc đó theo cách của mình, không chỉ một đôi lần, vì hiệu ứng của cuộc ly hôn thực sự đã gây ra một chấn động lớn trong toàn thể và trong mỗi cá nhân. Người xa xót kẻ cảm thông. Nhiều hình ảnh bên nhau của họ được đưa lên mạng trong sự tiếc nuối không thể cứu vãn.

 

Là “hoa hồng” có hạnh phúc không? Làm “tro của hoa hồng” có bất hạnh không. Không có câu trả lời duy nhất. Không có đáp số duy nhất. Ai cũng có thể hạnh phúc đấy và bất hạnh đấy. Hạnh phúc không của riêng ai và bất hạnh thì cứ lặp đi lặp lại khắp đó đây dưới gầm trời này. Suy cho cùng, đám cưới không phải là vĩnh viễn và chia tay chưa phải là chấm hết. Đôi khi cái này là hệ quả của cái kia và ngược lại, cái kia là hệ quả của cái này. Và vì thế trái đất vẫn quay quanh trục của nó hết triệu năm này đến triệu năm khác. Cái trục buồn vui sướng khổ. Cái trục dẫn ta đi từ bóng tối tới ánh sáng hay từ ánh sáng tới bóng tối …

 

Vậy thì, hạnh phúc lớn lao nhất là gì? Là khi ta có tuổi trẻ. Là khi ta có tình yêu. Là khi em có chàng. Là khi chàng có em. Là khi ta bên nhau nhìn những đứa con chào đời và lớn khôn. Là khi một người giàu có trong tay quỹ thời gian. Là khi ta tự mình làm được điều mình muốn. Là khi ta trả được một món nợ khó trả. Là khi ta được cho ai đó một thứ mà được nhìn thấy thứ đó họ vô cùng quý giá, nâng niu…

 

Cho đến khi giã biệt cuộc đời này, ngọn lửa hoá thân hoàn vũ sẽ chấm dứt một hạnh phúc hay một khổ đau. Nhúm tro còn lại, ở Hàn Quốc người ta đem rắc xuống sông xuống biển để hoà vào thiên nhiên trời đất, ở ta hoặc chôn xuống huyệt mộ, hoặc gửi lên chùa chiền; biết tro nào là “tro của hoa hồng”?

 

Cầu mong chàng, một lúc nào đó, tìm được cho em câu trả lời này. Câu trả lời có thể làm rạng rỡ cuộc sống quanh em thêm một lần nữa, như triệu triệu bông hồng tình yêu ngày nào của câu hát đến từ nước Nga của chàng hoạ sĩ si tình; cũng có thể đơn giản là cái gật đầu thấu hiểu chân thành; hoặc vô tình như ngọn gió luồn qua khe cửa mỗi sáng, không mang theo bất cứ một thông điệp gì…

 

Mỗi ngày ta đang sống đây là một ngày đẹp nhất/ Dù mai sau muôn vạn lần hơn… Em những muốn là một ngọn cỏ hạnh phúc, còn hơn một bông hồng bất hạnh với những chiếc gai nhọn chán chường. Chàng ơi, đó mới chính là thứ “tro” mà em nhận được từ những năm tháng buồn vui của… hoa hồng!

 

MMPN

 

Các bài viết liên quan:

Những tác phẩm cũ hơn:

Những tác phẩm mới hơn:

 
Mời các Tác giả gửi bài cộng tác cho Ban Biên tập Nhà Búp qua hộp thư email: nhabup.vn@gmail.com
Văn phòng Thường trực Ban Biên tập Nhà Búp: Số 24, Lý Thường Kiệt, Q. Hoàn Kiếm, TP. Hà Nội;
Ngoài địa chỉ: www.nhabup.vn, bạn có thể truy cập vào website này qua các tên miền quen thuộc: www.nhabup.net hoặc www.nhabup.com
Website đang được thử nghiệm và điều hành phi lợi nhuận, bởi các tình nguyện viên.