- NGUYỄN HOÀNG LÂM

Những nguyên tắc tránh khẩu nghiệp
Cuộc đời ai cũng vậy Đều muốn được bình an Nhiều điều không nên đấy Mà có người vẫn làm… Bệnh phát ra từ dạ Miệng mang vạ trở vào Lắm khi tự rước họa


Chỉ cần vừa đủ
Có trải qua sóng gió Mới quý ngày bình yên Vượt qua ngàn bão tố Vững tin ở con thuyền Đời nên đủ thử thách Để rèn tính kiên cường Đủ nếm mùi thất bại Cho ta biết khiêm nhường


Sự lựa chọn
Con chuột sa chĩnh gạo Tuyệt quá! Lương thực đầy! Đời thực như mộng ảo Cho tận hưởng mê say... Vì cứ chỉ việc sống Ăn chơi thỏa tối ngày


Thiện và Ác
Có một vị sư nọ Đi kiếm củi trong rừng Bỗng gặp một cháu nhỏ Đuổi bắt bướm tưng bừng... Sư lại gần và hỏi: "Trong tay con có gì?"


Học làm người
Bên ly cà phê sáng Tôi hỏi người bạn già Hôm nay có gì mới? Anh ngập ngừng nói ra... Rằng anh đã thay đổi Bắt đầu yêu chính mình


Cãi cọ
Đời xảy ra tranh chấp Cũng là chuyện bình thường! Nhưng vừa tranh, vừa chấp Thì đó là bất lương! Ngoài đường khi bức xúc Có khi nảy "bươu đầu"! Gia đình nếu lục đục Có khi là mất nhau...


Đứng và ngã
Vì một lẽ nào đấy Bạn trơ khấc một mình Hãy sẵn sàng đứng dậy Như cây đứng một mình Nếu bạn ngã xuống đất Thì hãy như hạt rơi
