- NGUYỄN HOÀNG LÂM

Khóc
Khóc là lời trái tim bật nói Khi môi không thể diễn giải nỗi đau Người ta khóc không phải vì yếu đuối Mà chính bởi vì mạnh mẽ quá lâu…


Không đề
Tàu thuyền không bị đắm Bởi vì nước bao quanh Mà các tàu bị đắm Vì nước trong khoang mình Bạn cũng đừng nên để Những phiền toái xung quanh Lọt được vào trong bạn Đè nặng tấm thân mình


Tình yêu
Tình yêu đẹp vì nó Chế ngự bởi tim mình Song Tình bạn rất đẹp Vô cùng đẹp khi nó Cho cảm giác yên bình, Vì mình được chăm sóc



Lòng tốt
Lòng tốt còn quan trọng Hơn cả đúng ra sao Nhiều khi thứ cần có Chưa hẳn trí tuệ cao (Vốn có thể biết nói!) Mà là một trái tim


Thời gian và tiền bạc
Thời gian và tiền bạc Đều giá trị như nhau Duy có một điều khác (Mấy ai nhận ra đâu?) Thời gian cho phép bạn Làm giàu, sống như tiên! Nhưng thời gian hữu hạn


Nỗi nhớ mùa Đông
Người đi để buốt mùa đông Nắng chiều se sắt cõi lòng thương đau... Tình yêu hai nửa tìm nhau Vừa như chợt thấy, lại đâu mất rồi?
