- NGUYỄN NGỌC THẠCH

Thoảng như...!
Thoảng như vài giọt nắng vàng Bình minh thỏ thẻ gọi đàn én bay Thoảng như làn gió heo may Sầu thương lá đổ đã quay về trời...


Say!
Mưa buồn cùng chén rượu cay, Sao lòng muốn uống cho say thật nhiều! Chuyện tình mãi mãi cô liêu? Dẫu tim muốn nói bao điều với em...


Nụ hôn của đêm
Hai chúng ta vẹt gót giữa tình nhau Nào ngờ đến mai sau Chuyện yêu đương chép thành trang sử Anh cắm cúi ngược theo triền quá khứ Lặng lẽ xới đào... khảo cổ nụ hôn đêm...


Một ngày vắng em
Một ngày thiếu bóng hình em Anh hun hút gió triền miên thở dài... Tương tư chất nặng bờ vai Con tim thấp thỏm miệt mài ngóng trông


Tình trăng
Ta thả hồn thơ thẩn giữa vầng trăng... Đêm sóng sánh một sắc vàng huyền diệu Gió mơn man nhẹ lay hàng dương liễu , Rồi vô tình xoa dịu nỗi cô đơn... !


Nếu còn ngày mai
Lâu lắm rồi phải không em? Ngày đời mình còn le lói ánh dương Chút chiều hôm chưa lẫn vào bóng tối Ta hát ca nhảy múa giữa hồn nhau Tim gõ trống xôn xao, nụ hôn hàng thế kỷ...


Mưa đời
Mây phủ kín bầu trời trận mưa đời xối xả trái tim ai tàn tạ vỡ vụn cùng mây mưa... Ta tìm chút nắng trưa long lanh bờ môi mắt ánh sao trời hiu hắt
