- NGUYỄN NHƯ THẠNH

Quà quê
Cảm ơn em đã gửi khoai Từ xa xôi ấy nơi này tới tôi Vĩnh Linh nơi cuối đất trời Chứa chan tình cảm tình người mênh mang Quà quê chi phải cao sang


Mưa ngâu
Kín trời mây phủ mưa giăng Thương nàng Chức Nữ lệ tràn trời thu Ngân hà xa cách đôi bờ Yêu thương dồn nén vỡ òa ngày đêm Thấy đời chợt xót xa thêm Đường tình duyên phận chẳng bằng Ngưu Lang


Giấc ngủ dáng hoa
Ngủ đi em ngủ đi em Tìm về khoảng lặng êm đềm bình yên Lãng quên đi những ưu phiền Tránh đi những thói nhiễu nhương ở đời Muốn là một ngọn gió trời


Tình bạn
Bao năm mình gặp lại nhau Bạn, ta vui vẻ mày tao thân tình Nhắc nhau một thuở chúng mình tuổi thơ chung một mái trường nơi quê


Dáng hoa bên bến sông
Tôi nhớ năm xưa bên bến sông Dáng hoa tha thướt những chiều hôm Bao mắt dõi trông - Ôi xinh thế ! Đám trai phố nhỏ mộng ước thầm. Dáng xinh vừa tới tuổi trăng tròn Mượt mà làn tóc ấp môi son


Ngôi trường ngày trở lại
Trời thu hương cúc bay nắng nhuộm vàng sắc lá Đất trời mênh mang quá xao xuyến tâm hồn hoa. Vẫn con đường đã qua Bao mùa mưa mùa nắng Mái trường cây rợp bóng


Mưa bóng mây
Giữa trời những hạt mưa rơi Chơi vơi vội vã tìm nơi về nguồn Trốn nhanh nắng hạ trời buồn Chẳng mong trong nắng ánh lên sắc màu Chỉ cần nước lại cùng nhau
