- NGUYỄN VĂN THÔNG

Ngâu
Ngoài trời tí tách giọt Ngâu Lúc khoan lúc nhặt nỗi sầu biệt ly Gặp rồi …còn khóc làm chi Xuống đây muốn uống thứ gì,tôi khao Trần gian muôn sự nghẹn ngào Đều tạm gác đấy…lao vào cuộc đua


Ngâu
Ngoài trời tí tách giọt Ngâu Lúc khoan lúc nhặt nỗi sầu biệt ly Gặp rồi …còn khóc làm chi Xuống đây muốn uống thứ gì,tôi khao Trần gian muôn sự nghẹn ngào Đều tạm gác đấy…lao vào cuộc


Đất và hoa
Đất chỉ một màu đen Hoa muôn màu muôn vẻ Đất âm thầm lặng lẽ Hoa toả hương êm đềm Mùa Xuân khi nắng lên Trời ban thêm màu mỡ


Trời và đất
Đất yêu Trời mãi mãi vì Trời cho Đất những cơn mưa để màu xanh Cỏ Cây mềm mại Mãi mãi ngay tự bây giờ Trời yêu Đất nên cho nhiều đến thế


Chuyện bịa như thật
Ngưu lang đã giấu cánh nàng thành thiên tình sử trái ngang ở đời Đã đành muôn sự tại Trời chỉ thương Chức nữ vâng lời của Ông đã bỏ con giã từ chồng lên giời cửa đóng phòng không một mình


Hi hi
Ngày nào cũng ăn diện Để được gọi chị anh Chẳng may Giời hô biến Ta vẫn còn long lanh Cuộc đời như bức tranh Có xanh và có đỏ


Nhận biết
Đau khổ giúp nhận biết Tình yêu hơn hạnh phúc Đau khổ là hạt giống Tình yêu Ai đã yêu và từng ngã gục Cho mênh mông nắng cuối trời chiều
