
- NGUYỄN VĂN THÔNG

Logic
Khi Một là Tất cả và Tất cả là Một Ta hiểu rằng Ta sống vì Mọi người và Mọi người sống vì Ta Khi Trái đất rộ Hoa tức là Mặt trời hiện hữu Một giây là Vĩnh cửu và Vĩnh cửu chỉ là Một giây
Không sợ mùa đông
Ta có Em đông có là chi Mặc gió gào và mưa rả rích Ta đang sống trong Miền Cổ Tích Nắm tay nhau sánh bước thiên thần
Tiễn thu
Một Mùa Thu nữa lại qua đi Chẳng biết rồi Đông có những gì Chỉ thấy cúc tàn mây bớt trắng Lạc đàn ngơ ngác cánh thiên di
Đầu đông
Mưa theo gió bấc bay bay Trời se se lạnh một ngày đầu Đông Má em sao bỗng ửng hồng Làn hương nhè nhẹ ẩn trong môi cười
Tỉnh thức
Mỗi sớm mai thức dậy Mở cửa đón bình minh Thấy giọt sương lung linh Đậu trên cánh hoa nhỏ Mặt trời ở trong đó Vạn vật bừng sáng lên
Chuyên chở và chịu đựng
Trái đất sinh ra để chuyên chở và chịu đựng Chuyên chở ta và chịu đựng ta Mỗi hành động của chu trình sống Đều làm đau đến cõi Ta bà Cây xé đất để tạo nên hoa
Tĩnh
Tâm tĩnh lặng cho lòng an lạc Thở nhẹ nhàng để nhận yên vui Mở trang sách thấy chân trời khác Nhắm mắt thật lâu ngộ cuộc đời



