- NGUYỄN VĂN THÔNG
Đố
Đố biết Xuân nay mấy tuổi rồi Mà hồng đôi má thắm đôi môi Đường cong tròn lẳn đung đưa nhịp Lấp lánh ngàn sao ánh mắt cười
Chợt
Thấy cây hồng lộc đâm chồi Đoán là Xuân sắp đến rồi phải không Chợt cô thiếu nữ ửng hồng Lão già chợt thấy trong lòng có thơ
Trà Cổ
Xưa em trải dải cát dài Anh nằm đón ánh ban mai rực hồng Gặp em giờ vẫn mênh mông Cổ à, Trà mãi thơm nồng tình em
Đích
Tích tắc...tích tắc… cũng giao thừa Sên bò như thế đã lâu chưa Ừ nhỉ thỏ nhanh thì cũng tết mà chậm như rùa cũng say sưa
Giao thừa
Nửa đêm vang tiếng chuông chùa thay cho pháo đón giao thừa hằng năm Thôi thì thời buổi khó khăn lại quay về kiếp con tằm kéo tơ
Nội thất thời bao cấp
Ước mơ cháy bỏng một thời Salon, tủ lệch, xoong nồi Liên Xô,chăn con công, radio, tivi đen trắng, đồng hồ có chuông, mảnh vải hoa chắn làm buồng
Bốn mùa
Bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông Bốn mùa sắc sắc không không… Bốn mùa nơi thì bán bán mua mua nơi thì tính chuyện hơn thua với Giời... Cuối cùng cũng chỉ… thế thôi !