- NGUYỄN VĂN THÔNG
Đông Tây Kim Cổ
nhà cổ trên phố Mã Mây mang nặng dáng dấp Tàu Tây trên mình xi măng cốt thép cũng đành lại thêm quạt điện phóng thanh loa thùng tủ chè,sập gụ, ván bưng
Trăng và mây
Mây che trăng rồi mây tan Trăng ung dung nhả ánh vàng muôn nơi Có gì ấy nhỉ trên đời không tan như đám mây trời che trăng
Lời phượng hoa vàng
bốn phía xung quanh cứ đỏ au để rồi tự cháy có gì đâu mình xanh như ước vàng như mộng để lại trời yêu nhau với nhau
Đổi thay
Năm ngoái bàn tay ấy nướng ngô Má hồng, môi thắm, mắt đong đưa Năm nay cũng vẫn lò than ấy Gặp chị quạt ngô mắt ngẩn ngơ
Gặp
Gặp nhau tất cả đã già rồi Bên nhau níu giữ tháng năm trôi Tìm đến với nhau vì cái nghĩa Để lại trong nhau một chữ cười
Khái niệm
Rằng xa, thì thật là xa yêu nhau, ai tính đường xa hay gần Rằng gần, rõ thật là gần ghét nhau khỏi tính chuyện gần hay xa
Nhà tôi
Nhà tôi ở cạnh Hồ Tây Kề bên chùa Bái ngày ngày thỉnh chuông Tây Hồ buổi sáng mờ sương, buổi trưa như một tấm gương soi trời, buổi chiều vàng áng mây trôi,