
- NGUYỄN VĂN THÔNG

Hoa mùa thu
Từng cánh mong manh nhuộm nắng vàng Mùa hoa quyến rũ đón Thu sang Se se làn gió đưa hương cốm Tà áo bay bay bước dịu dàng
Cúc nhà
Cúc nhà cắm lọ hoa nhà Ngoài kia gió táp mưa sa lạnh lùng Cúc mang sắc nắng ấm chung Cúc mang hương để ta cùng ngất ngây
Thu
Dường như bình minh sớm hơn Cuối ngày hoàng hôn cũng muộn Hàng cây ngả màu xanh cốm nhả những giọt vàng ngát hương Dường như tà áo qua đường
Nhớ làng
Lâu rồi không đến với Làng Phây Chẳng biết vườn xưa lá có dầy Ngan ngát thu xanh vàng óng nắng Đường về nơi ấy gặp ai đây
Giao mùa
Không còn gay gắt nữa hè ơi Mây trắng đã bay ở cuối trời Thu đã dịu dàng nơi góc phố Hàng hoa cúc đã góp vàng tươi Mùa cưới, mùa yêu đã đến rồi
Nhạt
Hình như muối bây giờ ít mặn Biển xanh ơi nhạt tự khi nào Ừ nhỉ xa kia Thu không thẳm Mây xám đùn mỗi lúc thêm cao
Vu vơ
Đường chiều nhè nhẹ Thu rơi Bâng khuâng cánh lá gót đời tênh tênh Mây lang thang mãi một mình bỗng rơi rơi những giọt tình vu vơ



