- NGUYỄN VĂN THÔNG

Nói chuyện với răng
Chỉ cần mi không đau thôi Thì mi sẽ được suốt đời theo ta Này này… đừng có ba hoa Vẫn nhai được mía như là ngày xưa


Bình minh biển
Nâng mặt trời lên để lấy hên Ánh dương tỏa sáng khắp muôn miền Thuyền câu nằng nặng đang về bến Chở cả niềm vui sau một đêm


Bên em
Sánh bước bên em êm dịu êm Biển xanh cát trắng nắng lim dim TrờQi cao in bóng bầy chim lượn Sóng đuổi theo nhau cuộc trốn tìm


Lại nhờ giời
Hết cắt điện rồi mưa rất to Nước về tràn ngập mọi ao hồ Nhà nhà tiếng trẻ cười rôm rả Hết cảnh vênh vênh của quạt mo


Nha Trang bình minh và đêm
Hoà trộn màu xanh biển với trời Đây hòn Đảo Ngọc kia Hòn Dơi Hòn Tằm ăn đỗi vươn ra biển Đôi cáp treo cao chở tiếng cười Đêm nay trăng xuống cùng rong chơi


So sánh
Đứng trước bình hoa ta tự hỏi Mình và hoa, hoa đẹp hay mình May quá vì hoa không biết nói Mình tự khen phong độ thông minh


Sấm sét mãi không mưa
Vần vũ làm chi hở ông Giời Bụng mang đầy nước chẳng buông rơi Cây cối trần gian khô héo cả Ông giữ làm chi…sấm sét thế đủ rồi
