- NGUYỄN VĂN THÔNG
Lười
Ừ nhỉ sáng nay chim không hót Mây không bay lá cứ ngẩn ngơ Chữ đâu rồi giờ này còn đứng ngáp Chẳng vào hàng để xếp thành thơ
Ngẫm
Nếu biết biển không cần nước nữa Sông có còn rút nước đầu ngàn Củi đã hoá mình thành ngọn lửa Sao vẫn thèm đỏ rực hòn than
Cây vàng anh bên hồ Hoàn Kiếm
Vàng anh đậu ở bên Hồ Hoa vàng như mộng , như mơ những chiều Hoa vàng dài ngắn bao nhiêu Để cho nắng kịp đến yêu hoa vàng
Tết Thượng nguyên
Ngày xưa vua tiếp trạng nguyên Bây giờ thành tết Thượng Nguyên mọi nhà Mới hay phong tục dân ta là làm sao để nhà nhà đều vui
Chợ thơ
Cứ tưởng là thơ thì là nhất Chợ bán thơ Văn Miếu đầu Xuân Chao ơi ở trên trời dưới đất Thơ và thơ không còn chỗ chen chân Ngày xưa theo mẹ túm quần
Sáng xuân Tây Hồ
Nắng Xuân mở một khoảng trời Mây bay nhè nhẹ sóng bơi giữa hồ Xa xa một dải xanh mờ Thoảng nghe có tiếng chuông chùa vọng sang
Ngắm
Cổ Ngư ban* nở tím chiều níu chân đôi trẻ dập dìu du xuân rẽ vào Trấn Quốc dừng chân thắp nhang lạy Phật cầu gần nhau thêm