- TRẦN HUYỀN TÂM

Chiều nhớ
Một lần cái nắng say ngà Xô ngày đổ nửa ánh tà vào đêm Để chiều nương cánh gió mềm Tìm ai giăng tím nỗi niềm ngu ngơ


SEN NGỜI TINH KHÔI - HUỆ PHƯƠNG - ÁNH DƯƠNG - HUYỀN TÂM
Em ước gì cho một sáng hè trong, Mà rạng rỡ cả đất trời hoa lá, Sen ngan ngát đưa tinh khôi vào hạ Đây diệu huyền trong vắt cõi từ bi.


Quán trọ trần gian - Tùng Dương - Ánh Dương - Huyền Tâm
Tôi thấy tôi trong quán trọ trần gian Giá áo, túi cơm, quay cuồng, chật vật Khi chén rượu nồng, cà phê phiêu ngất Danh, lợi, tiền, tài, hỉ, nộ, sân, si.


Tháng Mười!
Tháng Mười nực đã buông tay Nắng chừng thoáng mỏng, heo may chớm dày Chút xanh ươm mãi chưa đầy Khoảng trời mây xám thoắt gầy bóng ngâu.


Sapa, riêng nẻo thu này
Sương mơ hồ quẩn quanh vòm lá Nắng ẩn mình trên vách đá rêu phong Bên sườn núi mây dềnh lên như sóng Gió đong đưa cánh võng sương mù.


Tiếng nấc trái tim thức trong đêm đàn bà
Tôi biết nhà thơ Bùi Thanh Huyền từ thuở chị 13 tuổi, thuở chúng tôi cùng là “Búp trên cành” trong vườn ươm của Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình. Ấn tượng trong tôi lần đầu gặp chị mãi là hình ảnh chị mặc áo hoa, mái tóc mây bồng được bím buộc gọn gàng hai bên.


Thu xưa
Hoa sữa cài hương vào nhớ Cúc vàng khứ sắc hình ngâu Lá sen thơm bàn tay cốm Này tâm… em về nơi đâu. Có nghe Thu chớm trên đầu Tênh tênh đôi bờ vai gió
