- TRẦN HUYỀN TÂM

Nơi em đến
Nơi em đến, thêm một lần hạ biếc Tán bàng non lấp loáng nắng vườn trưa Biển đắm mình trong thăm thẳm hoang sơ Trời mây ngát xanh hết mình với gió.


Diệu kỳ Hoa
Thật tuyệt vời khi bên ta luôn có những mùa hoa, những mới mẻ ban mai, những ngập ngừng hoàng hôn mê mải tối. Ánh mắt tin yêu ấm nồng những sắc màu ngời ngợi. Lời môi nào bối rối, nhẹ lòng chiều bằng ngào ngạt sắc hình hoa.


Bể khổ nhìn từ nhiều góc độ
Những bậc trí giả thường nói rằng: “Đời là bể khổ”, con người dù là ai cũng đều không thoát khỏi cái “khổ” này. Kỳ thực, nếu thay đổi cách nhìn, sẽ thấy rằng nó lại là thứ nguyên liệu tốt để tôi luyện ra một con người trưởng thành.


Cuộc kiếm tìm thiên định
Nhắc đến ngày xưa, hẳn ai trong chúng ta cũng muốn lang thang dọc miền ký ức, mong được quay trở về thời ấu thơ, về cái thuở “chưa biết buồn” mà nhà thơ Hồng Oanh từng nhắc đến trong bài thơ “Về thành phố trước cơn mưa”.


Đường về quê
Một ngày trốn nhân thế lao xao Tôi được tặng một nụ cười rạng rỡ Trong ánh mắt yêu thương trái tim tôi khai mở Tôi nhớ về một nơi xa xăm....Một ngày tôi được tặng hoa sen Đóa hoa xanh lung linh chín chữ vàng sáng tỏa Tâm trí tôi như đóa hoa bừng nở Tôi thấy quê tôi ở cuối một con đường…


Bước hẹn
Ngày vội đi đâu Để nắng chiều thôi chờ nhau trước ngõ Hàng cây ém mình trước gió Thảm lá vàng lỗi hẹn khách thơ.


Nhớ nụ hôn đã xa
Dòng sông vô tư, con sóng vỗ bờ Nước trôi xa nguồn có còn nhớ lại Con chim lớn khôn đôi lần cánh mỏi Có nhớ về tổ ấm ngày xưa.
