- TRẦN THỊ THU HÀ
Chuyện ông nội dạy cháu gái
Chén hết cả bình mơ, cả đội say lúc nào không biết. Nửa ngày sau, nó nửa tỉnh nửa mê bò dậy, kinh hoàng khi nhìn thấy bảy người anh em của mình nằm dài thườn thượt trên một cái giường, đầu quay vào trong, chân quay ra ngoài, mà chân đứa nào cũng bôi đầy vôi trắng xoá.
TAN
Em biết lần này mãi mãi tan Tình yêu là nỗi khổ trần gian Người đi, đi nhé, đừng quay gót Đau đớn lòng em tới ngút ngàn.
Nét nghiêng
Tự in mình lên cát Em làm một nét nghiêng Con sóng chiều cuốn em cùng cơn mưa nhẹ hạt Những nỗi đau lịm xuống cát Những phù phiếm lịm vào biển sâu.