- Sáng tác mới
Giữa những ngày Hè Giáp Thìn, năm 2024 này, tôi thực sự hào hứng được đọc và viết lời bình cho tập thơ của Trương Minh Hiếu – Một “Nhà văn Nhóm Búp.” Một Nhà văn trong gần ba chục “Môn sinh” trưởng thành từ “Lò luyện Văn chương” của Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình từ 50 năm trước....
Rất may mắn tôi được đọc tập thơ CỘI của Trương Minh Hiếu. Bài thơ với tựa đề Nước Biển đã gợi ngay sự tò mò của tôi. Khi nói đến nước biển ý nghĩ đầu tiên là mặn và xanh. Chúng ta từng có “màu xanh nước biển”....
Thái Bình, quê hương tôi sau mười mấy năm gặp lại. Bỡ ngỡ, vui mừng khôn xiết. Những con đường mới mở lượn cong, mượt mà cho sức sống tỏa muôn nơi. Mặt đường mịn, chất lượng cao. Giữa hai luồng là những hàng cau, cao...
Tôi là một giáo viên hạnh phúc! Hạnh phúc bình dị của người đưa đò là luôn được đón những người khách năm xưa trở lại. Có những em không may mắn trở về để được trải lòng, để nghe lời động viên khuyên nhủ....
Nơi đó từng là chốn đi về Của bao gia đình, từng là tổ ấm Là những tiếng cười, bữa ăn ấm cúng Sau một ngày đầy áp lực xung quanh…
Bất cẩn thôi, mộng đã vỡ tan tành...
Bạn đang ở nơi này, Nhưng cũng là nơi ấy. Gió vuốt mi tóc bạn Tiếng dế ngân bên tai. Bạn đang ở trung tâm, Của bao trung tâm khác.
Mọi vật đều ở giữa, Chẳng có gì ngoại biên....
Hoan nhớ như in sáng ngày 10/2/1960, anh lên đường nhập ngũ. Đêm mẹ không ngủ. Hoan nghe tiếng mẹ ho và trở mình liên tục. Dù tự tay viết đơn tình nguyện nhưng Hoan vẫn không khỏi bồi hồi. Anh không chợp mắt được, lòng bộn...
Con viết bài thơ tặng mẹ cha Tình nghĩa bao la Như biển xanh không bao giờ cạn Và bài ca con vừa phổ nhạc Mộc mạc thơm mùi củi bếp năm nao. Nắng không vàng bằng trái tim mẹ trao Trời không xanh bằng lời yêu bố gửi....
Trong chuyến đi thăm miền Tây, nhóm “Búp trên cành du ca” chúng tôi đã được ghé thăm cù lao Cồn Sơn thuộc quận Bình Thủy, thành phố Cần Thơ – vùng đất “gạo trắng nước trong”… Tôi ở miền Tây đã nhiều năm, nhưng lần đầu tiên mới được tới nơi này, lại đi cùng hội chị em...
Một lần nghe kể về vướng mắc của người bạn, tôi đã tìm cách an ủi rằng: sống với nhau mà không có niềm tin yêu thì khổ lắm. Để động viên bạn, tôi đọc một đoạn thơ trong bài “Ngày về không xa” mà tôi viết sau khi nói chuyện với tình yêu của mình...
Một ngày thu nắng Chấp chới những cánh chim xa Về nguồn cội Đất cha vạm vỡ luống cày Sông mẹ căng sóng Lúa non ngậm đòng
Những mái tranh thơm mùi nhung nhớ Chim về xây tổ...
Đầu Hè năm 1976, tôi có kỷ niệm khó quên với Bùi Thị Biên Linh, khi đạp xe về tận nhà tìm gặp và chọn Linh về lớp đào tạo, bồi dưỡng các em học sinh có năng khiếu sáng tác văn học của tỉnh. Đây là trại viết do Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình tổ chức, mang ý nghĩa đầu tiên trên cả nước....
Từ lúc tôi còn bé xíu, đã nghe các anh chị ở làng tôi hát “Ô kìa ai như cô Thắm, con bác Năm ở xa mới về. Gớm! Người xinh sao xinh quá! Trông ngẩn ngơ đám trai làng ta. Mới ngày nao quay dây, nhảy tiên, mới ngày nào tung tăng khắp miền.Mà giờ đây cô Thắm xinh như nàng tiên.”...
Em nhặt nắng, lục tìm trong ký ức Gió mùa thu, xao xác lá bên thềm Vài vì sao chớp nháy, khoảng trời đêm Con đường vắng, trong nghẹn ngào ký ức...
Những người hiểu ý nghĩa việc làm của Phạm Hữu Hiến thường gọi anh bằng cái tên trân trọng “Người đánh thức hồn thời gian”. Là người con xứ Huế nhưng lớn lên gắn bó với Bình Phước - mảnh đất xa xôi nơi miền Đông bạt ngàn nắng gió, Phạm Hữu Hiến đã yêu say mê mảnh đất ẩn chứa trong lòng biết bao dấu......
Quê hương tôi là lũy tre làng Soi bóng xuống dòng sông kỷ niệm Quê hương tôi là con đường hò hẹn Đêm tháng năm rơm rạ phủ đầy Quê hương là ánh mắt mẹ hao gầy...
Bể dâu không nhất thiết là chiến tranh, đôi khi chỉ là những biến động đủ để lòng người tỉnh ngộ. Trải qua một cuộc bể dâu, chứng kiến sự vươn lên vượt qua vất vả, chứng kiến sự chuyển đổi trước mọi khó khăn,...
Trời liu hiu chút nắng Mưa bụi thầm thì bay Đi sang nhà hàng xóm Cành lộc nõn cầm tay Những vẩn mây khói xanh Thơm thơm mùi pháo nổ Trên bàn thờ của Tổ...
Có một lứa nhà văn trẻ trung, mới mẻ, sinh ra, lớn lên trên một vùng đồng bằng châu thổ Thái Bình, đã và đang góp vào dòng chảy, làm nên lịch sử văn chương vọng vang đất này, trước biển lớn thi ca đất nước....
Trong đội ngũ các nhà văn mang tên “Nhóm Búp” Nguyễn Diệu Liên là lứa “em Út” của “Lớp đào tạo bồi dưỡng các em thiếu nhi có năng khiếu sáng tác Văn học của Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình, những năm 1976 - 1990”....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!