- Sáng tác mới
Thời thơ ấu của Trần Thu Huê và tôi gắn bó bên nhau đẹp như miền cổ tích dành cho những đứa trẻ nhà quê quen đầu trần chân đất.Mùa hè năm 1976, sau khi thi học sinh giỏi văn toàn quốc, chúng tôi được Ty giáo dục tỉnh Thái Bình giới thiệu cho Hội Văn học nghệ thuật tỉnh tuyển chọn về lớp đào tạo sáng......
Nàng bám lấy ghế trước để đứng dậy. Thấy nàng lảo đảo, người đàn ông đưa tay ra đỡ: - Chắc ở nhà cô rất ương bướng. Cô sốt suốt chuyến bay. Sao đi được. Bám vào tôi, tôi sẽ đưa cô ra. Nàng ko muốn, nhưng ko thể đi được nên đành chấp nhận: - Anh chị thật đẹp đôi mà anh lại chu đáo quá! - Cô nhân viên......
Tôi cũng là kẻ tập toọng viết văn viết thơ. Nhưng nhạc thì chịu, không hiểu gì cả. Người nhạc sĩ là người kể chuyện cuộc đời bằng âm thanh bằng những câu chữ rất ngắn mà vẫn làm cho mọi người hiểu được không gian, thời gian, cốt truyện, cung bậc cảm xúc theo trình tự logic....
Tinh mơ chim đã hót líu lo. Hoa dịu dàng cho một ngày hạnh phúc. Hai mươi phút đường rừng uốn khúc. Thông xanh reo nơi rực rỡ vàng hoa.
Hoa như nắng tỏa trong ngàn lá Hạnh phúc nào bằng hoa nở giữa hồn ta...
Dưỡng khí (養気/양기): Nuôi dưỡng khí chất, tinh thần. Người có khí chất thì làm chủ bản thân, đứng vững giữa trời đất. Dưỡng khí là không nói lời vô ích, không tàng chứa cảm xúc tiêu cực, không đầu tư cho mối quan hệ vô nghĩa....
Vua Văn Công nước Tấn Đi săn ham theo mồi Lạc vào cái chầm lớn Không ra được! Ôi thôi! Gặp một người đánh cá Vua mừng quá nói to:...
Vẫn còn riêng một góc trời Cho ta về lại cái thời bé thơ Vẫn còn trong vắt nguyên sơ Hồn quê thắp sáng ước mơ cháy lòng. Con đê cõng gió chạy vòng Dòng sông chải nắng thong dong mây chiều...
Lục bát “Giấc mơ quê” của Trần Huyền Tâm là một khúc hát ru da diết, thấm đẫm hồn quê Việt, vừa mộc mạc, bình dị, vừa thăng hoa trong cảm thức triết lý và tâm linh. Tác giả không chỉ vẽ lại miền ký ức tuổi thơ,...
Trương Minh Hiếu là thành viên nhóm “Búp Trên Cành” có lối viết riêng: Trữ tình và Tốc Độ. Là học sinh lớp năng khiếu văn của tỉnh nhưng lại tốt nghiệp Đại học Bách khoa Hà Nội và hiện là Giám đốc Bảo hiểm Nhân thọ Hải Phòng....
Tuyên Vương Vua nước Sở Hay vi hành ra ngoài Thường giả làm thương lái Không mũ cao áo dài. Những lần vi hành đó Biết đời sống dân tình Nhiều án oan phá được Mà xử phạt phân minh....
Chiều vừa ngằn ngặt mây trôi Đã rưng rức tím hoa nơi mộ Người* Đồi Thi Nhân lá xanh rơi Dốc Mộng Cầm ai oán lời bán trăng...
Trong kinh doanh, xây dựng được một thương hiệu thật không dễ một chút nào. Quán ăn Thiên Lý là một địa chỉ quen thuộc mà mỗi lần bạn bè trong Nam, ngoài Bắc hay Tây nguyên ghé qua Nó đều dẫn tới đó....
Tuổi 18 – cái tuổi nằm lưng chừng giữa một bên là sự vô tư của những năm tháng học trò, một bên là thế giới rộng lớn ngoài kia với muôn vàn ngã rẽ. Ở tuổi 18, con người ta mang trong mình biết bao hoài bão, ước mơ, nhưng cũng không thiếu những hoang mang, lo sợ....
"Sống ở đời, phải có cái để... khoe" * Cái để đem khoe phải màu mè Xanh đỏ tím vàng, đen lẫn trắng Đủ làm hoa mắt kẻ u mê... Sống ở đời, ối kẻ rất ưa khoe...
Ngày của Mẹ* là hôm nay Lòng chẳng nhớ, bởi ta hay làng màng Đò quên bến hẹn sang ngang Cánh cò quên nắng dềnh dang về chiều Tuổi gần trăm, đã bao nhiêu...
Có một người nước Tống Đang ở dưới ruộng cày Thì thấy một con Thỏ Chạy đâm vào gốc cây. Chắc Thỏ sợ ai đuổi Hay là mải kiếm ăn Mà chạy nhanh như thế Vỡ đầu rồi chết nhăn....
Rải tro tình theo ngọn gió lang thang Sợi tơ lòng thăm thẳm chốn mênh mang... Hồn tím tái giữa chiều vàng cô độc Lệ tràn mi mà ta nào dám khóc, Khẽ nghiêng mình ta vĩnh biệt yêu xưa......
Những ngày cuối cùng của năm học, khi tiếng trống trường không còn vang lên theo nhịp học hành nghiêm túc mà đã nhuốm màu của chia ly, cũng là lúc học trò rộn ràng với những trò nghịch ngợm rất riêng – những trò chỉ có thể xảy ra một lần trong đời, và mãi mãi trở thành ký ức không thể quên....
Mong ước trở về với ngôi trường ngói đỏ Của những ngày xưa với vai áo lấm bùn Của mái tóc đen thoang thoảng mùi hương bưởi Ở giữa sân trường đỏ rực mỗi mùa thi Ta lại trở về để thăm lại thầy cô Thăm bến sông xưa nơi ta từng tắm mát...
Anh yêu quí Em nhớ Anh nhắn đang ở quê Mời em khi nào vào để anh tặng sách (Sau này rồi sách sẽ được anh ơn). Em bảo đợi em mười lăm phút Vì đang về thăm cha mẹ Anh đăng đối rất nhanh “nồng nhiệt đón chào”....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!