- Sáng tác mới
Nhuận cầm theo cuốn sách đã ghi sẵn lời đề tặng; tắt đèn bàn viết, bật đèn cầu thang, tắt đèn phòng, xuống tầng trệt rồi lại tắt đèn cầu thang. Anh nói với bà Nền, mẹ anh là nhà sắp có khách, cái Minh con bà Nếp....
Cơn mưa nghịch mùa Tiết trời trái nết Ngóng về miền Bắc Run run nụ đào Gửi niềm ước ao Nửa đời xa xứ Ấm nồng ổ rơm Vại dưa hành cũ...
Sớm mai này sao lòng ta lạ quá Đông vừa sang nao nức giữa tay cầm Hoa bừng nở, hương thơm như ngọn gió Khúc nhạc hồng dan díu giọt sương đêm. Là mây đấy, mây từng chùm ríu rít...
Minh đong ba miệng bò gạo vào rá, liệng qua trước mặt chị Nếp mẹ nó đang ngồi chọn cói rồi đi về phía giếng để vo. Trước khi đổ gạo vào nồi, nó bốc một nắm bỏ sang cái bát riêng....
Làng Nam Mầu – Bắc Kạn Mở hội mấy ngày liền Già trẻ đều nô nức Người chen người như nêm. Rồi bỗng nhiên xuất hiện Một bà già ăn mày Bà rách rưới hôi hám Gần ai họ chạy ngay....
Hôm nay tự dưng bạn hỏi thế nào là nghiện ma túy mà tịt. Sau khi nghe giải thích, đọc tìm hiểu thêm thì thấy rằng ma túy quá nguy hiểm. Ma là ma quỷ, là tiêu cực. Túy là say. Ma túy, còn gọi là ma dược là tên gọi chung chỉ những chất kích thích khi dùng...
Trong giấc mơ con về lại tuổi thơ Mái rạ đơn sơ ríu rít bầy sẻ nhỏ Bếp lửa bà nhen ấm chiều trở gió Mẹ hong tóc sau hè hương bưởi mãi còn vương... Ầu ơ lời ru, vầng trăng nghiêng nghiêng...
“Đề, thực, luận, kết” là 4 phần, và cũng là 4 nội dung trong cấu trúc của thể thơ "thất ngôn bát cú", được giới nghiên cứu văn học Việt Nam thừa nhận rộng rãi trong phân tích bố cục hình thức thơ Đường. Ngoài ra, thơ Đường luật còn có các dạng: "thất ngôn tứ tuyệt", "ngũ......
Những ngày này, tôi lại da diết nhớ anh cả đã đi xa hơn 7 năm, nhưng những kỷ niệm về anh vẫn luôn in đậm trong tâm trí người thân, đồng chí, đồng đội… Khi vừa vào học kỳ 2 của lớp 10 (hệ mười năm), năm 1967, chưa tròn 17 tuổi,...
Nếu tra cứu trên google với cụm từ tìm kiếm “Nhà thơ Kim chuông” có thể tìm thấy 2.700.000 kết quả trong vòng 0,28 giây. Và tôi tự hào khoe rằng: Đó là người Thầy tài hoa và nhân hậu của tôi. Hơn nửa đời người với bao thăng trầm biến cố, nhưng trong kí ức của tôi về thời thơ ấu, về những tháng năm......
Lại thêm một mùa mưa bão đến. Năm nay là năm Giáp Thìn 2024, theo kinh nghiệm từ xưa: “Năm Thìn bão lụt”, dự báo mưa bão sẽ thất thường. Quê tôi ở vùng đồng bằng Bắc bộ, mỗi năm phải đón những trận bão ghé thăm, có trận lớn, trận nhỏ, có khi chỉ ảnh hưởng hoàn lưu của bão...
Chuyện kể rằng thời Lý Đời vua Lý Anh Tông Ngài cầm quân ra trận Quyết bảo vệ non sông. Hậu phương bà hoàng hậu Cùng triều thần quan văn...
Tháng mười một ngày hai mươi Các thầy cô giáo tươi cười ngóng trông Thiếu hoa hồng ngóng hoa hồng Thiếu bánh mì ngóng mà không nói gì....
Cố Nhà giáo Trần Đăng Ninh được trở về quê nhà sau 40 năm bơ vơ lưu lạc. Đó là câu chuyện ân tình khiến ai cũng rưng rưng về việc làm cao đẹp của gia đình thầy giáo Chung Tôi không kể về thầy giáo Nguyễn Văn Chung và vợ thầy - cô Đỗ Thị Duyên công tác tại trường Tiểu học xã Long Hưng huyện Phú......
Chiều nhợt nhạt, sa sót vàng vạt nắng Bánh xe lăn ô-tô chạy ngập ngừng Cha lặng lẽ, đường mịt mờ bụi trắng Cánh cò chao chới với cuối chân trời. Lối ra vào bệnh viện vắng chơi vơi Người thảng thốt, giấy tờ mồ hôi ướt...
Vua Hùng đời thứ sáu Muốn truyền ngôi cho con Các con ngài đều giỏi Vua muốn người trội hơn. Đúng ngày này tháng ấy Làm lễ tế Đất Trời Ai dâng được “đặc sản” Truyền ngôi người đó thôi…...
Gần chín mươi năm về trước, trong một làng quê hiền lành chăm chỉ, dưới bóng tre xanh rậm rì dày đặc, trong mái nhà nóc rạ thơm vàng suộm nắng, cha tôi ra đời. Cha tôi! Người là thầy giáo, người là cha hiền chăm sóc con cháu chẳng quản khó khăn....
Tôi biết em vào một ngày hè nắng chói chang. Nhìn em thật bức sốt với cái đầu đầy tóc rối tung, lòa xòa xuống mặt, sau được em chiếu cố cặp vội cặp vàng bằng cái bím ba lá. Những lọn tóc khét nắng bết dính cả đống mồ hôi....
Vừa mới chớm thu, tiết trời đã khang khác. Nắng vàng hơn và cũng dịu hơn, nhưng dịu dàng hơn cả là những cơn gió. Như vị khách lâu ngày gặp lại, những cơn gió bấc hanh hao, xạc xào trên mái lá khiến người ta nôn nao, thờ thẫn....
Ngày nhỏ, anh Tuấn hơn tôi 8 tuổi nên được mẹ giao nhiệm vụ trông tôi. Đi học tổ, học nhóm, anh cõng tôi trên lưng, đến nơi thì để tôi tha thẩn chơi trong lúc anh và các bạn học bài. Anh tôi có sở thích "giết rôm", cứ một lúc lại vạch lưng tôi "xem c...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!