- Sáng tác mới
Tôi đi tìm tôi hay đi tìm ai Mà xác định mình giữa không gian thật khó Như mầm cây lần đầu gặp gió Choáng ngợp cuộc đời rộng lớn mênh mông....
Thế rồi năm tháng rời xa,Ngỡ nhanh như chớp mắt ta, Cả lúc buồn hay vui vẻ, Cũng trôi về chốn bao la. Những người mà tôi yêu quý, Đã đến và đã biệt ly, Mà thế giới đâu ngừng lại, Chúng ta cũng thế vẫn đi....
Vẫn là buổi chiều xuân chợt nắng, chợt mưa. Và lòng người cứ ngập tràn niềm thương nỗi nhớ vỗ về nơi cõi thế. Một cảm giác rất lạ, không giống những chiều tháng 3 của những ngày xưa tháng cũ. Bỗng dưng thấy thèm được ngắm nhìn những vạt nắng vàng mơ lung linh lung linh nơi mắt hồ sóng biếc....
Đôi oanh vàng hót trong liễu biếc Một đàn cò giang cánh trời xanh Nghìn năm đỉnh tuyết soi cửa sổ Vạn dặm thuyền Ngô đỗ bến thành...
Cò trắng tinh khôi, sông biếc Hoa đỏ rực rỡ, núi xanh Xuân này qua mau, mong vậy Hôm nao lại thấy quê mình...
Sớm mai, gió mát, sương êm Có người tỉnh giấc, trong rèm bước ra Vang oanh hót, hé nở hoa Cảnh xuân trong trẻo thực là cho ai?...
Trước sân, trăng vằng vặc Đất trời lộng hơi sương Ngẩng đầu nhìn trăng sáng Cúi đầu nhớ quê hương...
Kho thóc nhà quan có chú chuột To bằng cái đấu và béo mượt Thấy người mở kho, cứ đứng nhìn Như thể chủ nhân, chẳng dọa được...
Cát tuột kẽ tay xuống biển sâu Tôi khóc than buồn, tôi than khóc Lạy trời! sao con không cứu được Một người khỏi sóng ác gớm ghê? Mọi điều ta thấy, cho rằng thấy Có là giấc mộng trong cơn mê?...
Anh đứng lặng đi trước ánh mai hồng Đời đẹp quá và trời trong trẻo quá Gió Hè sớm ào reo tán lá Bình minh em toả ngập hồn anh...
Hoàng Hạc Lâu được coi là một trong những bài thơ Đường hay nhất. Hoàng Hạc Lâu cũng là địa danh nổi tiếng tại Vũ Hán nơi gắn với huyền thoại về một tiên ông thành đạo cưỡi hạc vàng bay lên trời. Nhà Búp xin trân trọng giới thiệu với quý độc giả kiệt tác Đường thi Hoàng Hạc Lâu qua bản dịch của dịch......
Sớm mai, gió mát, sương êm Có người tỉnh giấc, trong rèm bước ra Vang oanh hót, hé nở hoa...
Quá rằm trăng vẫn tròn đầy Ông già cô quạnh ở ngoài bến sông Cuốn rèm, trăng ngó qua song Chống gậy ra ngõ, trăng lồng bóng cây...
Tôi vốn sinh ra và lớn lên ở Sài Gòn nên thích cách ăn nói mộc mạc. Vì ít học nên tôi không có bằng cấp để xin được công việc nhà nước mà tự buôn bán làm ăn. Chẳng nói thì ai cũng biết, công việc khó khăn trở ngại, bị ăn chặn, phá hợp đồng, lừa gạt thường xuyên. Bà bói mù bảo do nghiệp của tôi nặng......
Chân mây ngó thấy Hán Dương thành Còn đẫy ngày thuyền nữa, cũng đành Khách ngủ, biết ngày đang sóng lặng Đêm nghe trò chuyện, biết nước dềnh...
Khi... Ánh bình minh chưa thức dậy Đêm nhạt dần và phương kia anh thấy Sao Mai Xanh rực rỡ lưng trời...
Gió lùa mây về ngủ Để trời rộng xanh rì Gió cuộn hương cỏ mật Trải bát ngát đồng quê...
Bản năng gọi về từ chốn hoang sơ, Nhớ làn nước trong, nhớ mùi cây cỏ. Một khoảng nắng vàng, đọt non tươi đỏ, Cũng in hằn - ký ức - đời tôi....
Cây vườn đứng sững trong nắng mới, Xơ xác Đông qua, cỏ héo tàn. Vắng lặng mênh mông, tràn ngập nắng....
Hạnh phúc là bông hoa Nở bất ngờ mà tôi vụng dại E ấp nỗi lòng buổi đầu ươm trái...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!