- Sáng tác mới
Chim vẫn hát ca như mọi ngày, Xanh vẫn chồi lên vòi vọi xanh màu ngọc, Dòng người cứ xô nhau, Phố phường tấp nập, Ai quạt lửa sau gáy ta, Bỏng hơi thở con người......
Chia sẻ sự phiền lòng của chúng ta với người thân nghe có vẻ như là tốt. Nhưng chẳng tốt chút nào nếu chúng ta tống một mớ bòng bong những cảm xúc của mình lên người thân - những người sẵn sàng chịu đựng mình vô điều kiện....
Bao năm mình gặp lại nhau Bạn, ta vui vẻ mày tao thân tình Nhắc nhau một thuở chúng mình tuổi thơ chung một mái trường nơi quê...
Lang thang phố ban trưa Đếm lá vàng rơi rụng Phượng rực trời, và màu tím bằng lăng. Xao xác thời gian giọt nắng rơi vàng. Gợi nhớ hè xưa... góc quê nghèo trưa vắng!!...
Trời khóc! Từng giọt nước mắt đen, Cay, mùi khói khét Loang đường phố Ướt ngôi nhà xiêu đổ Vì đau! Đồng tiền nát nhàu Đếm lòng tham, Tội lỗi, Đốt ngọn hung tàn Thiêu cháy ước mơ....
Khoảng trời riêng chúng mình thôi Mắc trăng làm võng em ngồi, anh đưa Đưa em về yếm đào xưa Có em rồi chẳng lo thừa anh ra....
Tôi tìm thấy sự an tĩnh, niềm hạnh phúc lặng lẽ mỗi ngày khi luyện tập lòng biết ơn. Lòng biết ơn sẽ kiến tạo, vô ơn sẽ phá huỷ. Trong cuộc đời có rất nhiều điều chúng ta phải biết ơn....
Văn nhất tri thập (tiếng Hàn: 문일지십 tiếng Hán 聞一知十 - văn nhất tri thập). Ở đây, văn - nghe, nhất - một, tri - biết, thập mười. Câu này ý nói nghe một biết mười (하나를 들으면 열을 안다), ý khen người thông tuệ....
Hôm ấy là ngày Nguyên Đán, tháng giêng, năm Trinh Minh thứ hai, trăm quan tụ tập, vua Trần vì đêm qua rượu quá say, vẫn còn li bì chưa tỉnh, mãi tới chiều mới ngơ ngác tỉnh dậy, thì Hạ Nhược Chúc đã kéo quân vượt qua sông ở Quảng Lăng, Hàn Cầm Hổ với năm trăm tinh binh,...
Giật mình, con gái gọi: "Ba ơi xuống với con!" Lần chần cùng thơ phú Nhõng nhẽo tha thiết hơn ... Thì ra tối hôm nay, Theo bạn bè trường lớp, Mười hai sẽ chia tay, Nên du lịch mấy ngày ,...
Chữ Nhẫn (忍) là hình ảnh một trái tim (心, tâm) nằm dưới một lưỡi đao (刃, nhận). Rất nhiều người ca ngợi trái tim đó, một trái tim biết nhịn, vì nếu không, chỉ húng lên chút thôi, cựa nhẹ một chút thôi là sẽ chạm vào lưỡi đao sắc kề sát ngay trên, và bị cắt cứa, thương tích, vong mạng....
Lịch sử Trung Hoa hầu như có mọi cung bậc của thế giới con người vốn Mê, vốn đa đoan. Có Hỷ, Nộ Ái, Ố; có anh hùng, quân tử và những kẻ lưu manh đốn mạt; có những vị Minh Quân chói ngời và có những tên Hôn quân, bạo chúa......
Chào ngày mới thật mới Lên thuyền rời bến Mê Theo dòng sen dẫn lối Ta về nơi biển khơi... Chẳng còn sóng luân hồi Chẳng chòng chành nghiêng ngả...
Vô Thường ở giữa Đời Thường Đoạn Trường ở chốn Vô Thường kiếp sau Sắc Không chẳng có sắc màu Luân hồi vỗ sóng bạc đầu, lạ chưa? Xanh tơ sáng, Trắng nhàu trưa...
Trong phòng điều hòa kín thấy thế giới vẫn ầm ầm súng nổ Xăng thì tăng, đất thì dậm chân tại chỗ sàn chứng khoán sắc xanh sắc đỏ
Ai buồn ai vui ai vỡ nợ Có cuộc thi hoa hậu nào Cô hoa hậu nào đó…...
Trời thu hương cúc bay nắng nhuộm vàng sắc lá Đất trời mênh mang quá xao xuyến tâm hồn hoa. Vẫn con đường đã qua Bao mùa mưa mùa nắng Mái trường cây rợp bóng...
Trước biển cả bao la biết bao điều muốn nói, Muốn biến thành trăm sóng giỡn vô tư, Trước rập rờn những dợn sóng vô bờ, Ta muốn lang thang thành trăm ngàn ngọn gió ......
Ở quê, khăn gói lên thành, Ngồi sau xe bạn, loanh quanh phố phường Dừng chân đứng, mỏi bên đường Trung tâm thành phố, nắng vương chiều về. Người thanh lịch, rộng phố hè Đan tay, chung bước, tràn trề niềm yêu...
Sáng sớm mình còn đang nằm lơ mơ trên giường đã thấy giọng người thiếu phụ văng vẳng ngoài hành lang: Kêu cho lắm vào. Cùng với giọng có phần chì chiết là tiếng dép khua lẹt xẹt mặt sàn. Khu an dưỡng như một tiểu bán đảo nằm sát mép biển....
Phật dạy chúng sinh một chữ duyên Vậy nên thành bại chớ ưu phiền Nụ kia còn phải tùy duyên nữa để nở thành hoa chẳng ngẫu nhiên...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!