- Sáng tác mới
ngọn gió mang tên “thời gian” cuốn chúng ta đi mặt trời đang vơi dần ngày hôm qua như chớp mắt rời bỏ thế gian chẳng chút lưu tình ngày hôm nay hiện hữu như tấm áo em mang in hình những nụ hoa xanh xanh bé nhỏ...
Anh nợ em nửa vầng trăng tha thiết... Thay lời thề tình bất diệt trăm năm, Để thỏa lòng mơ ước tự xa xăm Em mãi mãi như chị Hằng không tuổi... Anh nợ em khi dưới làn gió thổi......
Chúng ta ai cũng vậy Chỉ có một cuộc đời Để mưu cầu hạnh phúc Và chia sẻ cùng người Có nhiều khi cuộc sống Như để thử thách mình? tham, sân, si là thứ Gây đau khổ cho mình...
Nhìn cái mặt nó sao thấy ghét. Cười suốt ngày. Cặp môi đầy, răng trắng muốt nổi bật trên khuôn mặt dài, da nâu. Nó đấy. Cái thằng bạn trong lớp học nghề của mình. Chẳng hiểu sao nó lọt vào đây. Đi đâu, ở đâu nó cũng nổi bật lên như một đóa hướng dương giữa đống cỏ bụi xụi....
Thời thơ ấu của Trần Thu Huê và tôi gắn bó bên nhau đẹp như miền cổ tích dành cho những đứa trẻ nhà quê quen đầu trần chân đất.Mùa hè năm 1976, sau khi thi học sinh giỏi văn toàn quốc, chúng tôi được Ty giáo dục tỉnh Thái Bình giới thiệu cho Hội Văn học nghệ thuật tỉnh tuyển chọn về lớp đào tạo sáng......
Nói về những kỷ niệm ấu thơ, những trò nghịch ngợm tinh quái ở quê hương, mà không nhắc đến con sông Diêm Hộ thì sẽ là thiếu sót. Con sông sau làng, đê cao ngất. Từ thị trấn Diêm Điền về quê tôi, bạn đi qua cầu trên sông, đó chính là dòng Diêm Hộ. Ngày xưa không có cầu......
Gặp kẻ không ưa mình thì ưu điểm của mình cũng biến thành nhược điểm. Còn gặp người yêu quý mình thì đến nhược điểm cũng trở thành thứ đáng yêu. Mình bảo học sinh, nếu Newton không thắc mắc tại sao quả táo lại rơi xuống đất mà không rơi ngược lên thì loài người...
Quay cuồng trời đất đảo điên, Ánh đèn hiu hắt ngả nghiêng la đà... Còn chưa uống hết rượu mà? Nâng ly lên nhé...bạn à, cạn thôi! Nhạc buồn đang khúc lả lơi....
Rượu núi Cất ra Thiên Thai Sông Lô Ủ bằng men lá Suối mơ Chưng từ màu biển Máu người Chắt Tiến quân ca Mùa xuân đầu tiên...
Tôi cũng là kẻ tập toọng viết văn viết thơ. Nhưng nhạc thì chịu, không hiểu gì cả. Người nhạc sĩ là người kể chuyện cuộc đời bằng âm thanh bằng những câu chữ rất ngắn mà vẫn làm cho mọi người hiểu được không gian, thời gian, cốt truyện, cung bậc cảm xúc theo trình tự logic....
Sáu, bảy người chạy loạn Có Hoa Hâm nhà ta Lại gặp người chạy loạn - Xin đi theo nhau mà. Chúng lấy làm ái ngại Chấp thuận cho theo cùng
Một mình Hoa Hâm nói:...
Gửi cho em lá thư tình sau cuối, Bởi đôi mình không thể dối gian nhau. Em đi đi...cho đẹp những ngày sau. Quên em nhé,mối tình đầu cay đắng ... Cuộc tình ta chưa khi nào bình lặng, Anh mãi tìm trong hụt hẫng bao đêm!...
Phụ nữ, cứ 2 người thì một người bị chứng đau sinh lý nặng mỗi kỳ kinh. Họ đau lưng (허리통), đau bụng (복통), đau đầu (두통), mệt mỏi (피로감), chán nản (짜증) hay trầm cảm, căng thẳng (우울, 긴장). Nguyên nhân có thể do đau xương chậu, hoặc do cơ chế điều tiết kinh nguyệt....
Ba lăm năm, một quãng đường... Xa thầy, xa bạn, xa trường dấu yêu. Tuổi thơ với những cánh diều Thắm tình bè bạn bao chiều bên nhau...!
Giờ đây tóc đã bạc màu Trên gương mặt đã hằn sâu vết đời......
Hoa dâng tràn ánh mắt. Ban mai, ngày tinh khôi. Vườn như tình yêu cuối. Tím trong hồn thủy chung. Khi tha thiết cùng hoa Lòng an hòa như nắng Trong tinh khôi sắc trắng...
Tựa đề bài thơ dẫn tôi về một đêm mùa đông ở làng quê miền bắc, nơi tâm hồn thơ của Trương Minh Hiếu đã được bồi đắp, nâng niu... Ngọn gió bấc luồn qua những tán lá xanh rì, cuộn theo hương chuối tiêu ngọt dịu… Những bờ đê đứng lặng bên sông. Cỏ vẫn mượt trong màu đêm đen đặc. Những mái nhà lớn nhỏ......
Khi về già, cha mẹ Thường mong con quan tâm Dành thời gian chăm sóc Những lúc họ thật cần... Tuy nhiên vì điều kiện Mấy ai giống ai đâu?
Thiếu vắng sự hiện diện...
Nắng vàng rải xuống Đăk Nông, Nồng nàn tô nhẹ sắc hồng môi em. Dịu dàng con suối ru êm, Bướm ong lả lướt dạo tìm hương hoa..!...
Chiều nay, trời bỗng đổ mưa giông dữ dội. Gió thổi bay xe, mưa tạt xối xả như trút cả bầu trời xuống mặt đất. Tôi vừa đi vừa run, lòng thắt lại mỗi khi nghe tiếng răng rắc của cành cây gãy. Những thân cây lớn đổ rầm khiến tim tôi thót lại....
Cha mẹ luôn kỳ vọng Vào con cái của mình Mong cho chúng khôn lớn Thành đạt và thông minh... Sự thành công của chúng Là món quà lớn lao Cho người sinh ra chúng Đã không quản công lao......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!