- Sáng tác mới
ngọn gió mang tên “thời gian” cuốn chúng ta đi mặt trời đang vơi dần ngày hôm qua như chớp mắt rời bỏ thế gian chẳng chút lưu tình ngày hôm nay hiện hữu như tấm áo em mang in hình những nụ hoa xanh xanh bé nhỏ...
Chúng ta ai cũng vậy Chỉ có một cuộc đời Để mưu cầu hạnh phúc Và chia sẻ cùng người Có nhiều khi cuộc sống Như để thử thách mình? tham, sân, si là thứ Gây đau khổ cho mình...
Thời thơ ấu của Trần Thu Huê và tôi gắn bó bên nhau đẹp như miền cổ tích dành cho những đứa trẻ nhà quê quen đầu trần chân đất.Mùa hè năm 1976, sau khi thi học sinh giỏi văn toàn quốc, chúng tôi được Ty giáo dục tỉnh Thái Bình giới thiệu cho Hội Văn học nghệ thuật tỉnh tuyển chọn về lớp đào tạo sáng......
Mối quan hệ chân thành Giống tựa như là nước Không hình dạng, màu sắc Cũng chẳng có khoảng trống Nhưng mà rất quan trọng Cho cuộc sống con người...
Tôi cũng là kẻ tập toọng viết văn viết thơ. Nhưng nhạc thì chịu, không hiểu gì cả. Người nhạc sĩ là người kể chuyện cuộc đời bằng âm thanh bằng những câu chữ rất ngắn mà vẫn làm cho mọi người hiểu được không gian, thời gian, cốt truyện, cung bậc cảm xúc theo trình tự logic....
Khi về già, cha mẹ Thường mong con quan tâm Dành thời gian chăm sóc Những lúc họ thật cần... Tuy nhiên vì điều kiện Mấy ai giống ai đâu?
Thiếu vắng sự hiện diện...
a quay về bên mái ấm trường xưa.... Tìm ký ức tuổi thơ giữa vòng tay bè bạn Đất Thạch Hà có gừng cay, muối mặn. Điệu ví ân tình sâu thẳm đến mênh mang… Ngọn gió chiều mê mải bước lang thang...
Dưỡng khí (養気/양기): Nuôi dưỡng khí chất, tinh thần. Người có khí chất thì làm chủ bản thân, đứng vững giữa trời đất. Dưỡng khí là không nói lời vô ích, không tàng chứa cảm xúc tiêu cực, không đầu tư cho mối quan hệ vô nghĩa....
Cha mẹ luôn kỳ vọng Vào con cái của mình Mong cho chúng khôn lớn Thành đạt và thông minh... Sự thành công của chúng Là món quà lớn lao Cho người sinh ra chúng Đã không quản công lao......
Ta sinh ra đã nửa già thế kỷ Đã đắm chìm trong mộng mị bao đêm. Để một ngày khi tóc chợt bạc thêm, Mới nhìn lại những nỗi niềm được... mất!
Rồi hôm nay ta đón ngày sinh nhật, Bên ngọn đèn đang lay lắt bên ta......
Ngày ấy là sau giải phóng miền Nam được hai năm, năm 1977. Đó là những ngày đầu đông tôi còn là cậu bé 10 tuổi đang học ở trường làng. Quê tôi ngày ấy nghèo lắm, người dân chỉ biết cấy lúa trồng khoai nuôi lợn, nuôi gà. Xã có 6 thôn Đông, Đoài, Bá Mai, Tứ, Quán và thôn Đồng Mai....
Carl Jung từng nói câu "Was dem ein recht ist, ist dem andern schlecht. Das Leben hat keine allgemeingültige Formel.", ý là điều phù hợp với người này vẫn có thể là xấu với người khác. Cuộc sống không có công thức chung nào....
Hai đêm nay mất ngủ, nó thơ thẩn nghĩ: - Ăn đủ bữa, - Uống đủ lượng, - Tập đều đặn, - Mỗi khung giờ một ngày hưu trí đều cực kì vui vẻ, hạnh phúc bên người thân....
Trong Chương 15, thiên "Cáo Tử hạ" 《告子下》) có phần đối đáp giữa Mạnh Tử và học trò bàn về cách rèn luyện ý chí để gánh vác trọng trách.
Nguyên văn chữ Nho là:...
Chú Bé đã tè vào dây cháy chậm để Thành phố trường sinh đến tận bây giờ * Quảng trường xưa ngạo nghễ những màu cờ dẫu đá lát đã mòn theo năm tháng Mua tặng người thân thanh sôcôla thượng hạng...
Tháng trước, nhân lúc cả nước bàn chuyện sáp nhập tỉnh, nó viết lại vài kỉ niệm về Mẹ và Quê hương, về ngôi nhà ngói 3 gian có chiếc sân dài, rộng; về ngõ nhỏ có cây si già, rễ chìm, rễ nổi, dây tơ xõa xuống như mớ tóc dài, xoăn xù chằng chịt qua năm tháng, về giấc mơ nó gặp tai nạn ngã bật ngửa,...
Bạn có quyền từ chối Quan hệ bất kỳ ai! Đặc biệt người giả dối Cần loại ngay vòng ngoài! Chơi với người tích cực Được cổ vũ tinh thần!
Chơi với người tiêu cực...
“Thái Bình có cái cầu Bo Có nhà máy cháo có lò đúc muôi” Câu thơ ấy do ai viết và có từ bao giờ? Ai viết thì tới giờ chắc cũng chả ai biết, nhưng ra đời từ bao giờ thì chắc chắn phải sau nạn đói Ất Dậu 1945 thì khỏi phải bàn. Khi ấy Nhật hất cẳng Pháp tại Đông Dương bắt người nông dân Việt Nam phải......
Đa số chúng ta đều rất dễ cáu giận với người thân của mình. Có bao lần, có những vấn đề ta đành nuốt cục tức, chịu đựng với người ngoài, để rồi khi không chịu được, lại về trút lên người nhà chỉ vì họ là gia đình ta....
Còn mãi trong tâm tưởng Tuổi học trò mộng mơ Tiếng ve và hoa phượng Chia ly và đợi chờ... Có thể bạn đã biết Mà cũng có thể chưa
Tôi xin mạn phép kể Chuyện ve sầu thực hư......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!