- Sáng tác mới
Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng Thân thiết ở cùng nhà Chẳng hiểu sao cô Mắt Lại gọi Chân, Tay ra. Ba ta, bác Tai nữa Làm quần quật cả ngày Chỉ có lão già Miệng Cứ ở không đến hay....
Kết hôn là việc hai người vốn khác nhau hoàn toàn về tính cách, hoàn cảnh gia đình, nề nếp gia phong, đam mê, sở thích, rồi cả giá trị quan cũng khác nhau, bị cảm nhau trong một thứ tình cảm nhất thời gọi là Yêu, rồi cùng sống với nhau trong một căn nhà chật hẹp....
Lần đầu anh tới đây Chăm người ốm. Vừa qua cổng đã gặp hàng ghế đá Nơi ngày xưa cậu đón em và phỏng vấn bước đầu Âu yếm khịa rằng sẽ được ăn dao. Vào sâu hơn tới phòng phẫu thuật Nơi đồng nghiệp bảo cậu ra ngoài cho khỏi vướng chân...
trời trong xanh nước trong xanh tháng Ba mơn mởn trăng thanh nắng vàng bướm ong nghiêng cánh khẽ khàng hồn nhiên lõa xõa buông làn tóc mây tháng Ba quyến luyến vòng tay lao xao vỗ sóng áo dài yêu thương...
Trong lớp có nhiều học sinh. Sau một thời gian học, trình độ có sự khác biệt, kẻ học mãi không thông, người thì rất tinh tấn, thông làu mọi thứ, hay cùng về một vấn đề nhưng lại có các cách hiểu khác nhau, ai cũng nghĩ mình đúng. Đấy là còn học chung 1 lớp....
Vô tình hay cố ý Khiến ai đó tổn thương Người thực sự tử tế Bạn không thể xem thường! Người ấy rất có thể Mở lòng tốt thứ tha Nhưng họ cũng có thể Im lặng tự rời xa......
Làm sao phải đặt, phải bày Tàn đêm là sẽ sang ngày nắng lên Lạ đời! Cứ ngẫm mà xem Vui mang tiếng khóc, buồn đem nụ cười
Dạo quanh bốn phía cuộc đời Đâu người tri kỉ, đâu người tri âm...
Em là đóa hoa đồng tiền Sắc màu rực rỡ bao miền yêu thương Ai bảo em không có hương Nức như bưởi cúc … vương đường dạ lan
Hương em quân tử thêm sang Hương em thục nữ… xuyến vàng lung linh...
Qua những người bạn quê gốc Thái Bình từng gắn bó với các khoá đào tạo, bồi dưỡng thiếu nhi có năng khiếu sáng tác văn học “Búp trên cành-Thái Bình” giai đoạn 1976-1990, tôi mới được biết đến Nhà thơ Kim Chuông, được trao đổi và được ông viết lời giới thiệu cho một số cuốn sách đã xuất bản. Từ mối......
Em là nắng phủ sông Là trời buông gió lộng Là mưa trong bong bóng rủ nhau về Em là xưa vị trầu cay muối mặn Em là nay thơm ngọt sớm mai lành...
Chẳng có gì đâu khi kể chuyện làng tôi Nó trăn trở như điều chưa nói hết Làng tôi dài xanh như mái tóc Ô trời hồng nghiêng tán đỡ mây che Cửa làng thưa, nắng sớm chảy ngập hè Ngọn gió thở bay la đà khóm trúc...
Trời thì bão gió gì đâu Vẫn xanh vời vợi một màu mây xa Tôi ngang qua ngõ em à Còn riêng vạt nắng vỡ oà chiều thu...
Tôi vẫn biết còn chút tôi như thế khi bão giông không thổi từ trời bão từ em nghiêng ngả những lâu đài
và còn chút tôi còn đêm trăng muộn chùm mây nào trôi nổi tiếng ru em đường tìm nhau trong đời không phải dễ...
Câu thơ yêu anh viết tặng trên trời Mưa rơi ... nước mắt ướt thềm nhà em! Thềm nhà em lá hoa xanh rủ bóng
Ghế vắng không người ... anh có ghé thăm?...
Làng em ở cạnh sông Cầu Năm xưa hát điệu mời trầu liền anh Lưng eo, nón lá quai xanh Cặp mắt lúng liếng để dành cho ai Người Đông hẹn ước người Đoài Người về chớ có đứng ngồi nhớ không...
Hãy nhớ rằng, người chết vì tai thì ít, mà chết vì miệng mới nhiều. Lời không nói trước mặt, thì cũng đừng nói sau lưng. Nói sau lưng là điều tồi nhất. Hãy dừng lèm bèm. Càng nhiều lời càng nhiều kẻ thù. Nói ít, nghe nhiều sẽ thêm nhiều thân hữu....
bỗng dưng dài thế đêm ơi...! vầng trăng khép kín nụ cười đã lâu bình minh ngụ ở nơi đâu bỏ ta côi cút u sầu giữa đêm...? bỗng dưng gió cuốn tung rèm cơn mưa rả rích ướt mềm đôi vai đêm còn mơ bóng hình ai...
Có cánh mà chẳng được bay Chôn chân một chỗ tháng ngày lặng câm Thành tích lập rất âm thầm Ngăn bọn đột nhập hoặc dân không mời....
Sông cứ chẩy mà không hề vơi Biển bay hơi mà không hề cạn Em cũng thế Em là vô hạn là tình yêu Vĩnh cửu của Đời...
Mặt trời Như một giọt máu đỏ Rơi trong chiều vu vơ Có người làm ngơ Xem là chuyện thường ngày Như chiều nao cũng vậy
Rời bước chẳng vấn vương...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!