- Sáng tác mới
Nàng bám lấy ghế trước để đứng dậy. Thấy nàng lảo đảo, người đàn ông đưa tay ra đỡ: - Chắc ở nhà cô rất ương bướng. Cô sốt suốt chuyến bay. Sao đi được. Bám vào tôi, tôi sẽ đưa cô ra. Nàng ko muốn, nhưng ko thể đi được nên đành chấp nhận: - Anh chị thật đẹp đôi mà anh lại chu đáo quá! - Cô nhân viên......
Non sông vẫn thế, ta già thôi Chỉ mong mạnh khỏe và yên vui Danh vọng tiền tài lòng chẳng bận Khỏe, vui là quý nhất trên đời......
Anh chợt muốn yêu em... Trong lần gặp đầu tiên, Đôi mắt huyền mơ mộng, Nụ cười em cháy bỏng, Cho tình anh chơi vơi... Môi chẳng thốt nên lời, Tim liên hồi trống vỗ, Ngập ngừng nghe hơi thở...
Hôm nao có còn không Mà hôm nay đã tới Hôm qua em đi đâu Để mây chờ gió đợi Có còn không người gọi Nước qua cầu ngừng trôi...
Gửi cho em lá thư tình sau cuối, Bởi đôi mình không thể dối gian nhau. Em đi đi...cho đẹp những ngày sau. Quên em nhé,mối tình đầu cay đắng ... Cuộc tình ta chưa khi nào bình lặng, Anh mãi tìm trong hụt hẫng bao đêm!...
Mấy ngày nay tâm hồn mình xao động quá, gặp lại trò cũ, bạn cũ... nôn nao, cồn cào, như thể trái đất ngược chiều quay! Khi mình được xem ảnh của các em chụp lúc còn nhỏ, khi lớn lên và trở thành cha mẹ... Nôn nao, cồn cào. Trái tim nghẹn ngào, lồng ngực căng căng và mắt ưa ứa nước....
Tựa đề bài thơ dẫn tôi về một đêm mùa đông ở làng quê miền bắc, nơi tâm hồn thơ của Trương Minh Hiếu đã được bồi đắp, nâng niu... Ngọn gió bấc luồn qua những tán lá xanh rì, cuộn theo hương chuối tiêu ngọt dịu… Những bờ đê đứng lặng bên sông. Cỏ vẫn mượt trong màu đêm đen đặc. Những mái nhà lớn nhỏ......
Em như làn gió thoảng...Giữa đời anh yêu thương! Long lanh tựa giọt sương, Khi bình minh chợt hé Em là chiều mưa nhẹ...Dịu đời anh khô khan,Trong bão tố, mưa ngàn Anh muốn đời bình lặng,...
Anh có biết? không gian dài vô tận, Biết em thương… hay còn giận đôi môi... Đã hôn em,say đắm suốt một thời! Và đã thốt biết bao lời ước hẹn.....Rồi một ngày thuyền tình anh xa bến,...
Cái tên "Hải Dương" là 海陽 với chữ Dương (陽) là mặt trời, không phải Dương (洋) là biển cả. Trong Hải Dương Chí Lược (海陽志略) của Ngô Thì Sỹ cũng viết 海陽. Là Dương gì thì không quan trọng, quan trọng là chữ Hải (海) là biển....
Hôm nay, khi tiếng trống tan học vang lên, tôi nhận ra rằng một chặng đường đã khép lại. Lớp học vẫn đó, bục giảng vẫn đây, nhưng các em – những đứa học trò thân thương của tôi – sắp sửa bước vào một hành trình mới....
Anh ơi...! Em chọn sai rồi... Em chê anh khó, chọn người giàu sang. Để em dệt giấc mơ vàng, Và xây mộng ước huy hoàng ngày mai...! Nhớ thương mới biết đêm dài Tương tư mới lụy u hoài vào tim......
Anh vào thiếu sinh quân Năm vừa mười sáu tuổi Cái tuổi Giáp Tuất mà “Bá Sắt” - Tên Anh gọi Gương mặt nom vời vợi Cha bảo giống chữ điền Dáng Văn quan, võ cách Dáng hiền triết dịu hiền...
Nó từng đi nhiều nơi? Không, thật ra chưa nhiều lắm. Các tỉnh miền Nam với Sài Gòn lục tỉnh hay miền đông Bắc Hải Phòng Quảng Ninh hay cao nguyên Lâm Viên, Buôn Mê đủ cả. Ở Hà Nội vài tháng Nó biết được thủ đô qua nhiều tên gọi, thành phố hòa bình thành phố ở trong sông....
Rải tro tình theo ngọn gió lang thang Sợi tơ lòng thăm thẳm chốn mênh mang... Hồn tím tái giữa chiều vàng cô độc Lệ tràn mi mà ta nào dám khóc, Khẽ nghiêng mình ta vĩnh biệt yêu xưa......
Sau này còn người khác Thích em mãi không rời Không để giọng em lạc Trên con đường chung đôi Sau này còn người khác Yêu em không bằng lời Nhưng đời sẽ không nhạt Vì vị mặn đôi môi...
Nghệ sĩ thị giác Vũ Tú là một trong những gương mặt của nghệ thuật điêu khắc đương đại Việt Nam, được nhiều tạp chí nhắc đến là “hoa Trạng nguyên” trong giới điêu khắc, nhờ sự kết hợp độc đáo giữa khoa học lý tính và cảm xúc nghệ thuật....
Mong ước trở về với ngôi trường ngói đỏ Của những ngày xưa với vai áo lấm bùn Của mái tóc đen thoang thoảng mùi hương bưởi Ở giữa sân trường đỏ rực mỗi mùa thi Ta lại trở về để thăm lại thầy cô Thăm bến sông xưa nơi ta từng tắm mát...
Một màu xanh cây cỏ, Lẫn vào đôi mắt em.. Là màu của dịu êm, Trong cái nhìn thơ trẻ. Và nụ hồng be bé, Lẫn vào đôi môi em... Anh thấy cả đầm sen Tỏa hương thơm ngào ngạt....
Anh yêu quí Em nhớ Anh nhắn đang ở quê Mời em khi nào vào để anh tặng sách (Sau này rồi sách sẽ được anh ơn). Em bảo đợi em mười lăm phút Vì đang về thăm cha mẹ Anh đăng đối rất nhanh “nồng nhiệt đón chào”....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!