- Sáng tác mới
Dễ chừng tôi đã đọc "Sở kiến hành" của Nguyễn Du cả hơn chục lần rồi! Thời nhỏ, đạn bom loạn lạc, sơ tán hết đồng này núi nọ. Cơm khoai không có. Thức đêm vò võ nghe tiếng bom, tiếng pháo mà rùng mình. Nói gì đến trường, đến lớp. Ngoại tôi cầm theo được tập giấy dó, chỉ lâu lâu dạy cho vài......
Lộc trời từ đất ngoi lên Rươi bơi hồng cả nước trên cánh đồng Mùa rươi triều ngập bãi sông Người săm rươi kéo mấy vòng heo may....
Cho đến nay, nhân loại chứng kiến nhiều cách trị nước, như Đế thuật, Vương thuật và Pháp thuật. Đế thuật là con đường trị nước của những người tu luyện như Quỷ Cốc Tử. Đó là Đạo. Ông biết hết nhưng không màng một chút Danh, Lợi, Tình như con người thế gian....
Kể từ hôm vướng vào vụ trả nợ nghiệp với mấy bạn hàng xóm, mình không còn biết đến khái niệm thảnh thơi là gì. Đang yên đang lành, tự dưng nhìn đâu cũng thấy việc....
Cha ông ngày xưa luôn tự giác răn mình hàm dưỡng Đạo đức, tu Tâm dưỡng Tính để TÍCH ĐỨC cho con cháu đời sau,để luân hồi tái sinh phát Tài Lộc, hưởng Phúc Thọ…...
Trong cuộc sống có được người bạn tri kỷ mới thật là trân quý! Tri kỷ cũng như một thứ tình cảm ấm áp không lời, một thứ đồng hành giản dị nhưng quý báu vô ngần....
Người xưa dạy rằng: Con người cần hành thiện, tích Đức. Đức là những phẩm cách tốt đẹp của con người. Thiện mỹ, chính đại quang minh, trong sáng. Có Đức mặc sức mà ăn. Mất Đức là mất tất cả. Chữ Đức trong tiếng Trung có chứa đựng thiên cơ vạn cổ, nhìn vào Đức có thể thấy được quá khứ, hiện tại và......
Tôi thực sự hào hứng đón nhận, nâng niu và trân trọng đọc liền mạch “Đường vào ánh sáng” tập thơ của ba tác giả Nguyễn Thị Uyển, Nguyễn Phương Thủy và Hoàng Tố Uyên Rose....
Tập thơ này là những tác phẩm đầu tiên của đợt sóng cách tân thơ thứ nhất sau thời kỳ đổi mới; hẳn là các bài phê bình, các công trình nghiên cứu về nó không ít. Tôi viết bài này cũng chỉ đơn giản góp thêm góc nhìn của một độc giả, nhấn nhá những biểu hiện cách tân qua lần lượt từng tác phẩm cụ thể....
Bó hoa gửi xuống cửu tuyền... Bao nhiêu thương nhớ mẹ hiền...gửi theo... Năm một Ngày Mẹ đâu nhiều. Nhớ thương kể xiết bao nhiêu cho vừa....
Trong chuyến hành trình khám phá phương nam, chúng tôi dừng chân trên đảo Phú Quốc vào một ngày đầu hè, nắng vàng rực rỡ. Cảng hàng không Phú Quốc đón chúng tôi bằng không khí tấp nập, nhộn nhịp của một thành phố du lịch biển đảo đang trên đà phát triển....
Khi người ta vừa thắng xong, người ta hay tin là mình sẽ thắng tiếp. Mọi kịch bản dù có chuẩn như thế nào thì vẫn có cơn tham vọng trong lòng dâng lên, thì thầm vào tai như một con quỷ,...
Từ lúc tôi còn bé xíu, đã nghe các anh chị ở làng tôi hát “Ô kìa ai như cô Thắm, con bác Năm ở xa mới về. Gớm! Người xinh sao xinh quá! Trông ngẩn ngơ đám trai làng ta. Mới ngày nao quay dây, nhảy tiên, mới ngày nào tung tăng khắp miền.Mà giờ đây cô Thắm xinh như nàng tiên.”...
Không hiểu sao hễ cứ tắt ánh mặt trời là lòng lại thấy bồn chồn muốn trở về nhà, dù biết chắc mình sẽ là người đầu tiên mở cổng. Giờ này, cầm chắc con đi học thêm vẫn chưa về, còn chồng thì đang cụng ly với mấy ông bạn vàng ở một quán cóc nào đó....
Đợt sau Covid lần hai một thời gian, Hà Nội có mở cửa cho đi lại theo chế độ giãn cách. Có một lần ban đêm đói quá, mình ra Circle K mua đồ ăn, xong đứng uống luôn chai trà xanh vì mình khá thích trà. Một cậu nhìn cũng trẻ, nhưng hơi dặt dẹo, tới xin mình chai nước khi mình đã uống xong....
Nguy cơ nhất phát (Tiếng Hàn: 위기일발; Tiếng Hán: 危機一髪 ) hay 일발천균 (一髮千鈞 - nhất phát thiên quân). Ở đây, nguy - nguy hiểm, cơ - bối cảnh, nhất - một, phát - sợi tóc, thiên - nghìn, quân - 30 cân xưa. Cũng có lúc thấy dùng 근 (斤- cân) thay 균 (鈞- quân)....
Ta tự nhấc mình lên với mênh mang Giữa tiếng từ bi dịu dàng thánh thót Thanh tân quá vầng cao xanh trước mắt Dưới đất xa mờ xao xác bước chân đi....
Tiếp tục các bài viết trước về hạnh phúc (mà tóm tắt là hạnh phúc vĩnh hằng chỉ có thể tìm thấy trong nội tâm của chính mình), mình viết tiếp một bài dành tặng riêng người THỰC SỰ HỮU DUYÊN VỚI CHÁNH NGỘ....
Ví như sự biết ơn cần thể hiện bằng hành động, ví như trong cuộc sống hãy lựa chọn những người chân thành, có tri thức và không cư xử bạo lực, không hành động ích kỷ, cũng đừng tham lam những đồng tiền không phải của mình, vân vân và mây mây....
Có một câu chuyện xảy ra ở Trung Quốc cổ đại vào thời nhà Tống. Chuyện rằng, một hôm, Tô Đông Pha, một nhà thơ, nhà chính trị, nhà khoa học nổi tiếng, lên chùa và ngồi thiền cùng Phật...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!