• dau-title
  • Tản Văn
  • cuoi-title

Chạng vạng

Thứ tư - 26/04/2023 10:10


(Ảnh: Bích Nga)


Điều giản dị: CHẠNG VẠNG 

(Linh Tâm)


Không hiểu sao hễ cứ tắt ánh mặt trời là lòng lại thấy bồn chồn muốn trở về nhà, dù biết chắc mình sẽ là người đầu tiên mở cổng. Giờ này, cầm chắc con đi học thêm vẫn chưa về, còn chồng thì đang cụng ly với mấy ông bạn vàng ở một quán cóc nào đó. Như thấm nỗi cô đơn suốt ngày thui thui thủi một mình nên cửa vừa mở, con mèo mướp mừng rỡ nhảy bổ ra và kêu meo meo đầy vẻ trách móc. 


Chiều nay, trời bỗng trở gió. Những cơn gió lành lạnh giũ những chiếc lá vàng lăn dài trên phố khiến người ta phải kéo cao cổ áo. Và khi vệt nắng cuối cùng nhạt dần trên cánh cổng, khi con mèo mướp cọ mình, dụi đầu vào bắp chân như hờn dỗi, như bắt đền, lòng bỗng thấy rưng rưng nhớ mẹ, nhớ quê.   


Mười mấy năm xa quê, lập nghiệp ở một đô thị trẻ đang được người ta nhắc đến bằng cái tên rất mời gọi là vùng kinh tế tiềm năng, những ồn ào tiếng xe tiếng nhạc, những rực rỡ đèn xanh đèn đỏ, những mùi vị phố phường vẫn không giữ được mình ngoài đường vào những lúc chạng vạng tối. Như loài gà, chạng vạng là về chuồng. Cái bản năng ấy của loài gà, đôi lúc mình mang ra để nhắc nhở chồng, con khi bỗng chốc ham bạn bè mà quên cả giờ về!


Có cái gì khác lạ vào cái thời khắc giao thoa giữa ngày và đêm, giữa ánh sáng và bóng tối mà cứ hay làm mình xốn xang đến thế? Mấy chục năm rồi, hình ảnh mẹ quảy đôi gánh trĩu nặng, khi là khoai là sắn, lúc là lúa là ngô về đến đầu ngõ là xuống ao rửa chân cứ nhoi nhói trong tim. Rồi tiếng lục lạc nơi cổ con trâu nhà hàng xóm mỗi khi khi đi qua ngõ, tiếng chó sủa vu vơ ở cuối con đường, tiếng í ới của mấy chị thanh niên hẹn nhau tối ra sân đình tập hát. Vào những lúc chạng vạng tối, mình cứ hay chạy ra đầu ngõ, nhìn về cái dải tím mờ phía trước. Ở đó cũng có một ngôi làng giống như làng mình với những ngọn đèn dầu le lói trong những mái nhà tranh. Cũng có tiếng lục tục của bầy gà tìm về tổ và tiếng rửa chân ì oạp của những người mẹ ở phía cầu ao. Những âm thanh, những hình ảnh bình dị khi xưa, bỗng chiều nay rờ rỡ hiện về, làm tim ta nhoi nhói! 


Mình bỗng thèm được nghe tiếng xoong nồi va chạm vào nhau, thèm được nghe tiếng gầu sắt khua vào thành giếng, thèm được nghe tiếng ông nội nhắc thằng em đốt đèn dầu, thèm nghe bếp lửa tí tách reo vui, thèm mùi rơm rạ, mùi khoai lang nướng, thèm được nghe tiếng bát đũa lách cách trong bữa cơm chiều đầm ấm. Thèm đến nao lòng!


Một đời người, bạn đã đi qua bao nhiêu buổi chiều chạng vạng! 

 

Linh Tâm

 

Các bài viết liên quan:

Những tác phẩm cũ hơn:

Những tác phẩm mới hơn:

 
Mời các Tác giả gửi bài cộng tác cho Ban Biên tập Nhà Búp qua hộp thư email: nhabup.vn@gmail.com
Văn phòng Thường trực Ban Biên tập Nhà Búp: Số 24, Lý Thường Kiệt, Q. Hoàn Kiếm, TP. Hà Nội;
Ngoài địa chỉ: www.nhabup.vn, bạn có thể truy cập vào website này qua các tên miền quen thuộc: www.nhabup.net hoặc www.nhabup.com
Website đang được thử nghiệm và điều hành phi lợi nhuận, bởi các tình nguyện viên.