- Sáng tác mới
Tôi đến Huế thương sông Hương nhớ mãi Núi Ngự Bình soi bóng nước thay tôi Nước sông xanh tà áo dài mềm mại Núi thâm trầm trai An Cựu, Huế ơi Tôi đến Huế ấm lòng cơm Cồn Hến...
“Chuông chiều” là bài thơ thứ 85 trong tập thơ “Kẻ ăn xin thời gian” của nhà thơ Thái Thăng Long. Tập thơ in 333 bài thơ, dày 780 trang. Một kỷ lục về độ dày. Quan trọng hơn, Thái Thăng Long đã dựng một kỷ lục với chính mình về sức viết. Và cao hơn, càng nhiều tuổi, bút lực càng trẻ....
Thế là Mùa Thu đi Nắng vàng không còn nữa Cốm Vòng và Hoa sữa hẹn nhau Mùa Thu sau Trăng Mùa Thu đi đâu Không đậu trên khung cửa mon men từng ô nhỏ để cùng dòm thấy nhau...
Hình như có một đêm trời hai ta tát đến cạn vơi sông Hồng tát đêm cạn rọc, cạn ròng ngước lên trời nổi bềnh bồng bình minh...
Tứ Vô Lượng Phật dạy ta Từ, Bi, Hỉ, Xả để mà tu thân Dằn lòng để không hận sân Không ghen tỵ với phúc phần của ai Biết vui niềm vui mọi người...
Tứ Vô Lượng Phật dạy ta Từ, Bi, Hỉ, Xả để mà tu thân Dằn lòng để không hận sân Không ghen tỵ với phúc phần của ai Biết vui niềm vui mọi người...
Ở vùng đông bắc Sơn Tây, từ quận Kiến triều đại nhà Hán. Vì vua Triệu Vũ Linh được an táng tại nơi này, cho nên nơi đây đã trở thành một vùng đất nổi tiếng....
Đông về, se sẽ và chầm chậm nhưng đủ ngấm vào hồn người những lắng sâu, đủ để người ta nhớ lại những mùa đông đã xa lắm, những mùa đông chỉ còn trong hoài niệm…...
Tôi được đọc những bài bình thơ rất sâu sắc, thấu cảm của tiến sĩ Bùi Đại Dũng trước khi được đọc thơ anh. Bùi Đại Dũng từng công tác tại Ban Tài chính quản trị trung ương, tổ tư vấn của Thủ tướng chính phủ, Bộ nội vụ, hiện nay đang là giảng viên Đại học quốc gia Hà Nội....
Người ta vẫn gọi tháng Bảy ta là tháng Vu lan báo hiếu, tháng xá tội vong nhân, tháng Ngâu vầy, rồi gọi là tháng cô hồn dã quỷ nữa. Kệ người ta, tôi chẳng gọi tháng Bảy bằng tên gọi nào hết. Tôi chỉ biết đó là tháng Bảy đầu thu với heo may và bão, lũ đang về....
Trên thế giới, đã có ba nước từng mở trường dạy Viết Văn như Học viện Văn học Goóc-ki (Nga) – Bê-se (Đức) và Trường Viết văn Nguyễn Du của Việt nam. Nhưng, thực tình, không trường lớp nào trên quả đất này có thể đào tạo được nhà văn. Bởi, tài năng văn chương mang đặc điểm hết sức đơn nhất. Bởi, mỗi......
Nhắc đến nợ nghiệp, tự dưng lại nhớ đến hai chữ “Đi, Về”. Hôm trước, một số bạn tôi tranh luận về hai chữ này. Hầu hết đều cho rằng hai chữ này là nói đến cái chết. Thôi cứ tạm coi là như vậy. Bởi người ta nói ra điều gì đều là xuất phát từ sự hiểu biết của mình, đều là từ tầng của mình mà thể hiện......
Mùa xuân ngược dòng sông Hồng lên thị trấn Bắc Hà xem mận nở hoa, ngồi bên bếp lửa nghe câu chuyện của người già, rồi bật dậy mở cửa ra theo tiếng nhạc ngựa lượn vòng xuống chợ. Chợ đã đông, tiếng cười nói lao xao mà ta nghe không hiểu đến một nửa. Núi rừng và con người Bắc Hà làm ta bừng tỉnh lại,......
Đã lâu rồi em có về thăm quê không, có còn nhớ cây đa làng đã từng chở che tuổi thơ chúng mình bao năm tháng? Ngày ấy, khi tôi và em đã biết khắc tên mình lên thân đa thì gốc đa quê...
Đông về, se sẽ và chầm chậm nhưng đủ ngấm vào hồn người những lắng sâu, đủ để người ta nhớ lại những mùa đông đã xa lắm, những mùa đông chỉ còn trong hoài niệm…...
Tôi đọc tập Tản văn “Tản mạn miền sương khói” của Trần Huyền Tâm vào những ngày đầu xuân, trong tâm trạng của một người vừa rời xa cái rét căm căm, mang theo bao nỗi nhung nhớ bâng khuâng về Hà Nội; mang theo những xao xuyến sắc hoa rực rỡ của triền bãi đá Sông Hồng về với phương Nam ngập tràn nắng......
Bà tôi bảo cây bồ kết với tôi là chị em sinh đôi, vì ngày sinh tôi, bố tôi trồng cây bồ kết xuống bờ ao. Năm tháng trôi đi, cả hai chúng tôi mỗi ngày một lớn. Khi cây bồ kết bói hoa thì tôi bắt đầu đi học....
Tôi là một Người Nhà Quê một trăm phần trăm - tôi nghĩ thế - dù tôi sinh ra ở... Phố - Phố Tăng (thuộc làng Tăng) xã Phú Châu – Đông Hưng – Thái Bình. Làng tôi thật may may mắn vì được làm “vệ tinh” của những làng “ngôi sao” xung quanh....
Và cứ thế, cứ thế, tôi lớn lên sau chiếc yên xe đạp của thầy tôi mỗi tháng ngày. Con ngựa già mang tên “thiếu nhi” cứ nhẫn nại, miệt mài tiến lên, đưa tôi gần hơn cái đích cần đến thì tấm lưng gầy của cha tôi càng cong xuống gần chiếc ghi đông xe đạp. Một Tuổi Thơ Văn ngọt ngào, lấp lánh niềm vui......
Tôi nhận được tập thơ “Mặt trời xa lắc” của Phạm Hồng Oanh gửi tặng vào ngày cuối tuần. Thật may! Vì thế, tôi có thời gian để chuyên tâm thưởng thức. Có lẽ đã rất lâu rồi mới có một tập thơ khiến tôi say mê đến thế....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!