- Sáng tác mới
Thêm một lần mùa hạ trở qua đây Biển vẫn xanh như lời người hẹn ước Mây bông trắng dềnh dang chao cánh nước Đá lô nhô nhao bước sóng lên ghềnh. Lắng yên bình sau những phút bồng bênh...
a sinh ra trong đời này là bởi tổng hợp nhân duyên của bản thân ta trong nhiều đời. Nhưng còn điều ta không để ý, đó là việc bản thân ta có mặt trong đời này là Quả của nhiều nhân duyên của nhiều người, một lực lượng rất hùng hậu. Theo một bài tính toán mà mình được đọc thì tính lùi về trước gồm có:...
Nhìn cái mặt nó sao thấy ghét. Cười suốt ngày. Cặp môi đầy, răng trắng muốt nổi bật trên khuôn mặt dài, da nâu. Nó đấy. Cái thằng bạn trong lớp học nghề của mình. Chẳng hiểu sao nó lọt vào đây. Đi đâu, ở đâu nó cũng nổi bật lên như một đóa hướng dương giữa đống cỏ bụi xụi....
Dòng Hương níu lại với chiều Nửa vời vợi biếc nửa phiêu với ngày Nhìn sang thôn Vỹ bên đây “Nắng hàng cau” còn chau mày bến xưa...
Thời thơ ấu của Trần Thu Huê và tôi gắn bó bên nhau đẹp như miền cổ tích dành cho những đứa trẻ nhà quê quen đầu trần chân đất.Mùa hè năm 1976, sau khi thi học sinh giỏi văn toàn quốc, chúng tôi được Ty giáo dục tỉnh Thái Bình giới thiệu cho Hội Văn học nghệ thuật tỉnh tuyển chọn về lớp đào tạo sáng......
Nàng bám lấy ghế trước để đứng dậy. Thấy nàng lảo đảo, người đàn ông đưa tay ra đỡ: - Chắc ở nhà cô rất ương bướng. Cô sốt suốt chuyến bay. Sao đi được. Bám vào tôi, tôi sẽ đưa cô ra. Nàng ko muốn, nhưng ko thể đi được nên đành chấp nhận: - Anh chị thật đẹp đôi mà anh lại chu đáo quá! - Cô nhân viên......
Mưa tầm tã...kéo dài như vô tận... Như bầu trời đang trút giận cho ai? Mưa nhạt nhòa che phủ buổi ban mai... Nên chẳng có dẫu một vài giọt nắng! Mưa ướt đẫm cõi lòng đang hoang vắng... ...Thêm u sầu, thêm trĩu nặng tâm tư!...
Nói về những kỷ niệm ấu thơ, những trò nghịch ngợm tinh quái ở quê hương, mà không nhắc đến con sông Diêm Hộ thì sẽ là thiếu sót. Con sông sau làng, đê cao ngất. Từ thị trấn Diêm Điền về quê tôi, bạn đi qua cầu trên sông, đó chính là dòng Diêm Hộ. Ngày xưa không có cầu......
Một hôm Giáp hỏi Ất: - Chuông kêu hay dùi, anh? - Chuông lấy đồng mà đúc Đồng mới có âm thanh! - Dùi thì đẽo bằng gỗ Gỗ mà kêu được sao? - Chuông không có dùi gõ...
Gặp kẻ không ưa mình thì ưu điểm của mình cũng biến thành nhược điểm. Còn gặp người yêu quý mình thì đến nhược điểm cũng trở thành thứ đáng yêu. Mình bảo học sinh, nếu Newton không thắc mắc tại sao quả táo lại rơi xuống đất mà không rơi ngược lên thì loài người...
Ngố ta khi ở trời Tây Cái gì cũng lạ cũng ngây ra nhìn Mần chi cũng phải móc tiền Bắt tay thằng nộm mất liền 2 Ơ (Euro)...
Tựa đề bài thơ dẫn tôi về một đêm mùa đông ở làng quê miền bắc, nơi tâm hồn thơ của Trương Minh Hiếu đã được bồi đắp, nâng niu... Ngọn gió bấc luồn qua những tán lá xanh rì, cuộn theo hương chuối tiêu ngọt dịu… Những bờ đê đứng lặng bên sông. Cỏ vẫn mượt trong màu đêm đen đặc. Những mái nhà lớn nhỏ......
Dưỡng khí (養気/양기): Nuôi dưỡng khí chất, tinh thần. Người có khí chất thì làm chủ bản thân, đứng vững giữa trời đất. Dưỡng khí là không nói lời vô ích, không tàng chứa cảm xúc tiêu cực, không đầu tư cho mối quan hệ vô nghĩa....
Bố đã vào tuổi xưa nay hiếm Nên có đôi lời muốn dặn hai giai Về cái nhà để lại Ồ đó là cái "xưa nay" đã cách đây nhiều thế kỷ Và chuyện để lại thì gái cũng như giai Có dâu còn có rể...
Mẹ ơi, con của mẹ đây Thằng con trai út hôm nay đã về! Mẹ nhìn nửa nhớ, nửa mê Tay quờ mái tóc, tay vê áo nhàu Con đây! Sao mẹ lắc đầu?
Ngỡ con là khách ở đâu thăm nhà...
Khi bàn về Nhân Nghĩa Lễ Trí Tín Nhiều người cho là chuyện trời ơi Trong cư xử phớt lờ nhẫn nhịn Lấy tiền đo giá trị con người...
Ta sinh ra đã nửa già thế kỷ Đã đắm chìm trong mộng mị bao đêm. Để một ngày khi tóc chợt bạc thêm, Mới nhìn lại những nỗi niềm được... mất!
Rồi hôm nay ta đón ngày sinh nhật, Bên ngọn đèn đang lay lắt bên ta......
Hôm nay, khi tiếng trống tan học vang lên, tôi nhận ra rằng một chặng đường đã khép lại. Lớp học vẫn đó, bục giảng vẫn đây, nhưng các em – những đứa học trò thân thương của tôi – sắp sửa bước vào một hành trình mới....
Đêm miền Trung lại cồn cào không ngủ, Cây cỏ gồng mình trong bão lũ triền miên Những con sông, con suối vốn ngoan hiền, Như nốt nhạc giữa đất liền - biển cả... Chợt gầm gào cơn cuồng say hối hả,...
Anh vào thiếu sinh quân Năm vừa mười sáu tuổi Cái tuổi Giáp Tuất mà “Bá Sắt” - Tên Anh gọi Gương mặt nom vời vợi Cha bảo giống chữ điền Dáng Văn quan, võ cách Dáng hiền triết dịu hiền...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!