- Sáng tác mới
Em chợt hỏi sao anh buồn đến thế..? Biết bao lần ướt đẫm lệ trang thơ, Giữa đời thường mà như thực, như mơ... Luôn khắc khoải trong đợi chờ hư ảo! Và em hỏi anh ép mình gượng gạo Chôn chặt lòng trên ốc đảo cô đơn,...
Tôi và Hương thân nhau từ những ngày học chung trong nhóm Búp Trên Cành. Hồi ấy trong cái nắng hè chói chang và tiếng ve rộn rã, tôi được mẹ đưa về thị xã Thái Bình nhập học. Lớp học đặc biệt này do Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình mở, dành riêng cho những thiếu nhi có năng khiếu sáng tác văn......
Nắng vàng rải những vần thơ, Dẫn anh về với giấc mơ thuở nào. Nụ hôn say đắm ngọt ngào Ướt đầm dưới trận mưa rào Hạ xưa...! Mải mê giây phút say sưa Con tim lỗi nhịp như vừa biết yêu......
Nhành lan nở giữa trời xanh Nhụy vàng hoa trắng, mỏng manh dịu dàng Gió vờn nhẹ cánh thênh thang Hương quê quyện thắm mơ màng lối xưa Cây già nhưng vẫn đón đưa...
Người đi cùng ngọn gió Lào Ta tìm sợi nắng rọi vào giấc mơ Người đi theo những vần thơ Đồi hoa sim tím trong giờ ra chơi Bây giờ hai đứa hai nơi...
Em còn nhớ bản tình ca dang dở, Phút thẫn thờ trong nỗi nhớ bao đêm.. Những vần thơ chắp nối chẳng đặt tên, Hay năm tháng...đã vội quên điều đó...? Anh chợt nghe lời đò đưa trong gió, Khúc dân ca sao da diết nao lòng......
Lại một hội thơ thiếu bạn Rượu ngon chẳng có bạn hiền Câu thơ giữa chừng đứt đoạn... mắt nhoà vóc dáng thân quen Nào phải mâm cao cỗ đầy Chén tạc chén thù mà nhớ...
Đa số chúng ta đều rất dễ cáu giận với người thân của mình. Có bao lần, có những vấn đề ta đành nuốt cục tức, chịu đựng với người ngoài, để rồi khi không chịu được, lại về trút lên người nhà chỉ vì họ là gia đình ta....
Hồi Vỡ lòng (chắc giống như mẫu giáo 5 tuổi, tiền tiểu học bây giờ), NÓ chả nhớ đã được học chữ như thế nào, cũng không nhớ được học số ra sao, nhưng nhớ mãi, NÓ được làm lớp phó quản ca, nhớ mỗi ngày, hai lần được lên bắt nhịp cho cả lớp hát: lúc đầu giờ và lúc vào học sau giải lao....
Đúng vậy, cuộc sống là một chuỗi lựa chọn, và điếu thuốc là một trong số lựa chọn ấy. Nhưng vấn đề của việc hút thuốc là ở chỗ: khói thuốc không chỉ là thứ của riêng bạn. Như để thể hiện ta đây tự do, họ vứt đót thuốc tùy tiện, thò tay ra ngoài cửa xe vung vẩy tàn thuốc....
Năm 1977, khi nó 12 tuổi, hãng phim truyện Việt Nam ra mắt bộ phim “Chuyến xe bão táp”. Bộ phim mô tả bức tranh đời sống xã hội thời bao cấp, đa chiều, đa dạng và với nhiều mảnh đời, nhiều tính cách và số phận trên cùng một chuyến xe. Đến giờ, n...
Mùa Xuân vội vã đi rồi, Để lòng man mác bồi hồi nhớ Xuân! Phượng hồng rực rỡ cuối sân, Bờ tre vọng tiếng ve ngân rộn ràng... Bỗng dưng một đóa Mai vàng, Âm thầm hé nở muộn màng nơi đây?...
Hai anh em người nọ Sống hòa thuận một nhà Cha mẹ qua đời sớm họ hàng thì ở xa. Anh chăm chỉ làm lụng Em lêu lổng chơi bời...
Cậu trẻ tuổi ấy nhìn sáng sủa thế, cô vợ xinh xắn vậy, vừa có con nhỏ, thế mà đánh không nương tay. Nhìn thấy nặng lòng phết. Đấy chỉ là một trường hợp trong muôn trường hợp thôi....
Nguyễn Linh Khiếu làm thơ với một hệ hình thẩm mỹ hiện đại và cảm quan nghệ thuật mới mẻ, độc đáo. Các tập thơ Chùm mơ tiên cảm (1991), Mùa thiêng (1995), Hoa linh (2000) và gần đây là trường ca “Phồn sinh” (2018) đã minh chứng cho điều đó. Bài thơ Tháng Tư được ông viết vào năm 1983 đã có những......
"Đừng để số 1 rơi xuống....". Câu này đúng, chẳng sai Có điều, với mỗi người, ý nghĩa của số 1 ấy sẽ khác nhau. Nếu coi sức khỏe là ưu tiên số 1, họ sẽ bỏ những thứ khác để giữ sức khỏe. Kiểu lạnh là ở nhà dù vợ con muốn ra ngoài đi đâu đó cho vui ấy....
- Bố ơi Con có cần mang theo ví? - Bố còn không nhiều đâu nhưng vẫn đủ uống trà Nếu hết rồi sẽ có thẻ MB - Hay là bố nghỉ thôi
Vì dù sao con cũng sắp tốt nghiệp rồi Ồ là con đấy ư...
Việt Nam dùng từ chỉ ngôi thứ để xưng-hô nên nó mới phức tạp thế. Trừ quan hệ gia đình, thân tộc ra, bất kể khác biệt tuổi tác, thì cứ "tôi" mà xưng. Còn hô, cứ hô là ông/bà với người đứng tuổi, là anh/chị với người bằng hoặc ít tuổi. Việt Nam chưa quen xưng hô bằng chức vụ chứ không cứ......
Khi tàu vào thành phố xa lạ... Thấy ánh đèn phố vốn chưa từng quen Anh mở lá thư em trao lúc chia tay Bỗng cảm thấy chưa bao giờ nhớ thế Chẳng nhìn rõ thành phố về đông chìm trong tuyết đêm Chẳng nhìn rõ thành phố về đông chìm trong tuyết đêm...
Yêu rồi chia tay, nhẹ thì buồn, nặng thì hẳn là đau lòng lắm. Kể cả khi nói to rằng "tôi ổn" thì đấy cũng chỉ là cố giấu những tan nát, sụp đổ bên trong, và những vết thương ấy còn lâu mới lành lại. Bên nào yêu nhiều thì đau nhiều hơn, lâu quên hơn....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!