
- Sáng tác mới

Mới ngày nào thu gõ nhẹ bờ vai hè nhắc nhở... mới ngày nào thu dịu dàng mở cửa... một cánh cửa mỗi năm mấy lần khép mở... cho mùa đi qua... một con đường rợp bóng hai hàng cây lưu luyến, một con đường ngợp mây ngũ sắc thảo thơm......
Hà Nội gió mùa đông bắc những con phố phong phanh ta và em như khăn mỏng ngày không bắt đầu bằng mặt trời mưa li ti cám dỗ hàng cây chiều qua hớn hở...
Quà mang từ Hà Nội đã hết. Nhưng còn phải tặng nhiều nơi. Hỏi người phiên dịch ở Beijing nơi nào có bán đồ lưu niệm Việt Nam. Bạn mách ở khu du lịch Xiangshan (Hương Sơn) có bán quà Việt Nam....
Xa Đất Mũi đã lâu nhưng không sao quên được mùi hương ngai ngái của sa bồi. Cả một vùng nước non nồng nàn hương đất. Phù sa non ngút ngát tươi rực vừa rười rượi vừa chan chứa như da thịt của ai. Và tiếng tràm rộn rã trong đêm....
Quyền lực và tiền bạc cũng là thứ dễ nghiện, ma lực kinh khủng và nguy hiểm hơn ma túy. Ma túy nghiện có cơn, còn có lúc tỉnh lúc mê, còn nghiện quyền lực và tiền bạc thì thường trực tá túc....
Đâu phải bởi mùa thu Cho cây vườn rụng lá Đâu phải vì chia xa Mà tình thêm cách trở gặp gỡ và chia ly Cuộc đời luôn như thế Lá rụng ngày nay để...
nhà sư trẻ dẫn ta lên sân thượng trai phòng Việt Nam Phật quốc tự xung quanh tráng lệ những ngôi chùa của những quốc Phật tạo thành một hợp chủng quốc chùa chiền ngôi chùa Việt thênh thang giữa cánh đồng mênh mông nước mênh mông...
Mùa đông năm 197…. Nỗi buồn lo như gió thổi lồng lộng xám phố cổ thâm u. Râm ran từ đầu phố đến cuối phố. Phố cổ dài hơn 3km mà lời đồn có lẽ dài gấp đôi. Lời đồn đã li kì giờ ngậm mưa đông rét buốt, lộng gió mùa đông bắc càng làm người ta rùng mình ớn lạnh:...
Đương nhiên là em biết, chỉ cần nói đến “mảnh da báo”, lập tức chàng sẽ liên tưởng ngay tới “mảnh da lừa” của ông nhà văn cổ điển vĩ đại Balzac của nước Pháp. Thậm chí chàng còn nghĩ là em đã nhớ… nhầm tên tác phẩm nữa kia...
Đến một ngày thu hiển nhiên tràn đầy trước cửa. Thu sáng rực không nguôi, dẫu nắng đã tắt, dẫu chim đã sải cánh bay về tổ. Tháng mười vàng son đã thực sự lộng lẫy, xứng đáng với cái tên của mình....
Con chào bố trong một giấc mơ. Giờ này con hy vọng bố đã ngủ ngon. Trời đêm xanh dịu ngọt. Hơi nước mưa của ngày đọng lại ẩm ướt hiền hòa. Búp non nép mình trên nhánh lá. Tất cả... bình yên đi vào giấc ngủ cùng bố....
suốt ba mươi ngày chờ nắng những cơn ngâu không chịu buông tha hẳn là chàng Ngưu quên hẹn ước Chức nữ ngày đêm khóc bên trời ? khóc cạn tháng ngày còn dư lệ khóc trôi sông núi đá hoá mòn...
Tháng mười có một đề tài “lãng xẹt”: tặng hoa cho nàng. Không ít bậc mày râu, và có cả một bộ phận chị em nữa, cho đây là chuyện “vẽ vời”, “bày đặt”, “hình thức”, “phù phiếm”, “lãng mạn”... “Ông bà xưa có bao giờ biết đến chuyện tặng hoa, tặng quà ngày nọ ngày kia bao giờ đâu mà sao bây giờ lắm......
Em định đặt tên chuyện này là “Chuyện cái mẻ kho”, nhưng nghĩ thế cũng không phải. Hiện tại, em cảm thấy mình tựa như con thuyền đang loay hoay giữa dòng, như người húc đầu vào đá chưa kịp tĩnh trí để nhận ra đúng đúng, sai sai… trong câu chuyện không đầu không cuối của các lứa đôi, trong đó có......
Tổ Quốc trên vai cha rớm máu nơi áo mẹ bạc sờn bao thế hệ hành quân không mỏi mệt bao thế kỷ sục sôi vươn dài những sải tay gừng cay muối mặn vùng lên cùng tre trúc theo bước chân ngựa sắt đuổi giặc thù...
Anh và cô quen nhau một cách tình cờ. Một lần anh ghé vào trang facebook của bạn cô, đọc một dòng comment rất lém lỉnh của cô, rồi anh xin bạn giới thiệu cho làm quen. Cô – người con gái miền Tây hàng ngày gắn bó với “ bảng đen – phấn trắng”, còn anh – chàng sĩ quan hải quân quê tận Quảng Nam,...
Tôi may mắn được đọc tập “Hà Nội ngày con xa” từ lúc còn là bản thảo, đang trong hành trình trở thành tập sách mới của Nguyễn Thị Toán. Tác giả thân quen nên có thể dễ đồng cảm, dễ hiểu hơn chăng? Vâng, đúng đó là một “lợi thế” của người đọc....
điều gì đó ở trong tôi, sâu trong ngực tôi trong buổi chiều nay, cả ngày hôm nay, cả ngày hôm qua khi tôi thức dậy và cả khi tôi ngủ điều gì đó đã từng như vậy mà chưa từng như thế bao giờ...
Sau Bualoi thì đến Matmo. Sau chè Thái thì đến Mưa lớn. Matmo, theo tiếng Chamorro (thuộc ngôn ngữ Nam Đảo) ở Tây bắc Thái Bình Dương (khu đảo Guam và quần đảo Mariana) có nghĩa là "bạo vũ", tức là mưa lớn. Chỉ là mưa lớn thôi....
Khi đọc và xem clip về cậu học sinh lớp 7 tấn công cô giáo chủ nhiệm không nương tay, bà giáo đau nỗi đau văn hóa tôn ti trật tự, tôn sư trọng đạo ngày càng mai một....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!



