- Sáng tác mới
Tháng trước, nhân lúc cả nước bàn chuyện sáp nhập tỉnh, nó viết lại vài kỉ niệm về Mẹ và Quê hương, về ngôi nhà ngói 3 gian có chiếc sân dài, rộng; về ngõ nhỏ có cây si già, rễ chìm, rễ nổi, dây tơ xõa xuống như mớ tóc dài, xoăn xù chằng chịt qua năm tháng, về giấc mơ nó gặp tai nạn ngã bật ngửa,...
Đa số chúng ta đều rất dễ cáu giận với người thân của mình. Có bao lần, có những vấn đề ta đành nuốt cục tức, chịu đựng với người ngoài, để rồi khi không chịu được, lại về trút lên người nhà chỉ vì họ là gia đình ta....
Đã đến rồi giây phút ấy Những đêm hoang sơ Những niềm lo sợ Lèn lạch trong mơ Mười năm ngẩn ngơ Từng ngày bám những bơ vơ bụi bặm Những việc thường Phủ lấp vết thương...
Có những vẻ đẹp không phô trương, không cần sự công nhận, nhưng lại đầy sức mạnh và giá trị. Không phải học và làm việc để khoe khoang, để chạy theo danh vọng hay sự ngưỡng mộ mà đơn giản vì đó là cách ta nuôi dưỡng chính mình, như một người làm vườn kiên nhẫn chăm sóc mảnh đất ước mơ....
Yêu rồi chia tay, nhẹ thì buồn, nặng thì hẳn là đau lòng lắm. Kể cả khi nói to rằng "tôi ổn" thì đấy cũng chỉ là cố giấu những tan nát, sụp đổ bên trong, và những vết thương ấy còn lâu mới lành lại. Bên nào yêu nhiều thì đau nhiều hơn, lâu quên hơn....
Cái lạnh cuối năm giấu mình trong màu xanh dịu nhẹ. Ông mặt trời xa vời vợi phớt một sắc vàng trong suốt lên những cành cây khẳng khiu đã đóng mình ngủ đông. Những thân sồi cũ kỹ nâu thẫm hay những hàng bạch dương trắng bóc kiêu sa, tất cả đều trơ trụi. Mùa đông xứ Âu....
Để giải quyết một tình trạng hỗn loạn thì cần một biện pháp mạnh, cứng rắn. Tình trạng vi phạm luật giao thông tại Việt Nam hiện là hỗn loạn và nó cần một biện pháp mạnh. Nghị định 168 là một biện pháp như thế. Biện pháp mạnh về tài chính sẽ giúp người ta tỉnh ngộ, ý thức hơn....
Ăn cỏ ăn lá mà sung Mươi bà đoàn kết lấy chung một người Bà nào bầu bí thì thôi Còn không cái chuyện lứa đôi phải làm....
Em đến thăm anh chiều mưa buốt lạnh Bàn tay run, khung cửa sáng ánh đèn Anh đón em, một bóng mờ, hư ảo Quá khứ chập chờn hằn nhăn nếp áo...
Nguyễn Linh Khiếu, thời gian qua đã khẳng định là một nhà thơ đương đại khác biệt. Ở văn xuôi, với tùy văn, ông cũng đang từng bước khai mở một con đường riêng. Trong lời tựa, tác giả viết rằng: “Tùy văn không phải là thơ. Không phải văn xuôi và cũng không phải là triết luận. Nó có thể có liên quan......
Trang Tác giả - Tác phẩm Nhà Búp xin hân hạnh được giới thiệu với các bạn một tác phẩm mới của nhà thơ Nguyễn Linh Khiếu - một thành viên của Nhà Búp: tập tùy văn “Chân mây” - Nhà xuất bản Hội Nhà văn, 2024. Tập sách gồm 79 bài tùy văn, được nhà thơ Nguyễn Linh Khiếu cho công bố cùng lúc với tập tùy......
Tôi gặp em lần đầu trong một ngày thu 2015 – ngày trở về của các Búp Trên Cành (thiếu nhi tham gia trại hè sáng tác văn thơ do Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình tổ chức vào thập niên 70, 80, 90 của thế kỷ XX), trong không khí của buổi gặp gỡ ồn ào đầy xúc động, thầy trò, anh chị em, bạn bè ríu rít......
Những câu chuyện vụn vặt trong ký ức của tôi, của các bạn cùng lớp, cùng khóa đại học, kể từ khi tốt nghiệp ra trường năm 1994, tôi lưu giữ trong tâm trí mình như những bức thư chưa bao giờ gửi. Gắn với tất cả những câu chuyện đó là những xúc cảm, hoài niệm về những tháng năm trên giảng đường đại......
Cả đoàn thăm quan Thành cổ Quảng trị của chúng tôi ngày hôm ấy lặng đi vì xúc động khi nghe anh thuyết minh đọc lá thư mới tìm thấy trong lòng đất của liệt sỹ Lê Văn Huỳnh. Chị Hoàng Điệp, phóng viên báo Người Hà Nội không nén nổi xúc động, dúi...
Dường như mùa đều tụ hết về đây Náo nức những cung đường dập dìu hoa trái Phượng đỏ nhành xuân níu chân hè ở lại Tím Bằng Lăng lưu mãi bước thu về. Phú Nghĩa mùa này bụi đất đỏ chân quê...
Tháng 5 về, phượng nở một trời hoa. Đồi A1 cháy hết mình năm ấy. Súng, đạn, bom, mìn, cày băm đất đá. Máu và bùn trộn lẫn chẳng nhìn ra....
Em muốn trao anh một nụ hôn sâu Hút hết khổ đau những ngày anh còn trẻ Cả những ngày anh còn thơ bé Mẹ không về, bố đã bỏ ra đi. Những vết máu loang, những vệt bầm tím đỏ Bàng hoàng, bóng đen níu chân về góc nhỏ...
Mẹ ơi Có thể là Cha đang yên giấc Giữa một mảnh vườn rợp bóng cây xanh Bên dòng sông, con suối hiền lành Có thể Cha con vừa chợp ngủ Trên đường hành quân xuyên rừng ra mặt trận...
Bà ơi! Con rất yêu bà Chẳng bao giờ muốn bà già thế đâu! Trán đừng hằn những vết sâu Khóe mắt đừng vạch dấu nhàu chân chim
Bà cười, cả lúc lặng im...
Cây đợi mùa Xuân mới trổ hoa Nắng đợi Hè lên mới chói lòa Mây đợi trời Thu bay trắng muốt Gió đợi đêm Đông để xuýt xoa...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!