- Sáng tác mới
Bài thơ “Đợi thu” của Bùi Thanh Huyền là một bức tranh lãng mạn đầy cảm xúc về mùa thu – mùa của tình yêu, nỗi nhớ và sự mong chờ. Qua từng câu chữ, tác giả không chỉ vẽ nên khung cảnh thiên nhiên mà còn khắc họa những cung bậc tình cảm sâu lắng, khắc khoải của con người trong dòng chảy thời gian....
Ngày ấy anh đưa em về quê thăm cha mẹ Trời trong veo và nắng vàng như mật Ô tô chạy rần rần rung mặt đất Mùi xăng xe khiến em hồi hộp say Ngõ làng đi như vạch chỉ tay Như tóc em hương chanh, hương bưởi...
Lũ kiến thật kỳ lạ! Chỉ vài giọt sữa thôi Chúng rất mau đánh hơi Kéo bầy đàn bu kín Chẳng rõ những chú kiến Chở chất lỏng thế nào?...
Những câu chuyện vụn vặt trong ký ức của tôi, của các bạn cùng lớp, cùng khóa đại học, kể từ khi tốt nghiệp ra trường năm 1994, tôi lưu giữ trong tâm trí mình như những bức thư chưa bao giờ gửi. Gắn với tất cả những câu chuyện đó là những xúc cảm, hoài niệm về những tháng năm trên giảng đường đại......
Hôm nay là ngày Halloween. Theo phương Tây, cả năm, ma quỷ ở địa ngục được phép lên dương gian một ngày và đó là 31/10. Tất nhiên, có quy định và phép tắc riêng cho việc này, nhưng cũng như loài người, sẽ có quỷ này, ma kia,...
So với các bạn bầu trong nhóm Búp thì Trần Thu Huê có lẽ là người có diễm phúc lớn lao khi được theo học “Lớp Búp Trên Cành” lâu nhất, tới những 7 mùa hè, từ lúc khóa học đầu tiên kéo dài 2 tháng hè năm 1976 tới những năm sau này chỉ còn vẻn vẹn 2 tuần....
Vừa mới chớm thu, tiết trời đã khang khác. Nắng vàng hơn và cũng dịu hơn, nhưng dịu dàng hơn cả là những cơn gió. Như vị khách lâu ngày gặp lại, những cơn gió bấc hanh hao, xạc xào trên mái lá khiến người ta nôn nao, thờ thẫn....
Sáng nay đi đường, bụi bay vào mắt, định cáu. Nhưng định tâm nghĩ lại, ơ hay nhỉ, cáu cái gì chứ, muốn không bị bụi bay vào mắt, hoặc đeo kính tốt, hoặc đừng ra đường Đường nào cũng có bụi, không ít thì nhiều, kể cả đường đời, kể cả trên con đường tu để trở thành Phật....
Trang mạng Văn chương Nhà Búp xin trân trọng giới thiệu với các bạn tập thơ và văn xuôi Dấu yêu gửi lại của một thành viên Nhà Búp - cô giáo, nhà thơ Phạm Minh Châu qua bài viết của nhà thơ Kim Chuông, Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, Nguyên Phó Chủ tịch Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình,Tổng Biên tập......
Tôi gặp Phạm Minh Châu vào mùa hè năm 1980, tại Lớp bồi dưỡng dành cho các em thiếu nhi có năng khiếu sáng tác văn thơ do Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình tổ chức, lúc đó Châu chưa tròn 11 tuổi. Sinh ra ở miền quê lúa Thái Bình, Châu và nhóm Búp chúng tôi đã có chung một khung trời kỷ niệm với những......
Hôm ấy Phương Thủy được "gặp" Sài Gòn trong chiều lộng gió - ngọn gió nghịch ngợm vui tươi tò mò ùa ạt bay khắp thành phố - ngọn gió đậm hương muối biển - ngọn gió thơm mùi xoài, ngọt hương dứa chín - ngọn gió nồng hơi thở của mấy triệu con người,...
Ông là Người Thầy đặc biệt của Nhóm Búp, là người đầu tiên dạy tôi cách làm thơ, cách gieo vần, cách kết hợp sao cho thật “nhuyễn” thật “hay” các ngôn từ, vần điệu, hình ảnh và cảm xúc trong một bài thơ. Ông là người đã đưa tôi...
Giữa bộn bề Covid và nỗi lo đời thường, bất chợt gặp Thơ Văn của Em – Thật đúng như gặp được Minh Châu tỏa ánh sáng dịu dàng, ấm áp. Chị đã bước vào thế giới thiện lành của Thơ Văn em, để tìm lại cảm giác bình an, và bình an như thế!...
Nước chảy mãi cũng thành rạch. Điều kiện đủ thì việc tự nhiên thành. Thời kỳ chín muồi, điều kiện đủ đầy thì chẳng cần cố cũng tự nhiên đạt. Không đúng thời mà khiên cưỡng làm thì chẳng những việc không thành mà đời cũng thêm mệt mỏi....
Trước cuộc đời rộng lớn, Văn chương có một quy luật riêng. Nó chẳng khác ngôi nhà bốn phương không cửa. Mỗi “khách Văn, đề huề lưng túi gió trăng” này, đều đơn thương, độc mã, “tự nguyện” đặt bước chân “xuất - nhập.” Họ đến và đi. Vào và ra. Tới và lui, lúc nào? Đều giống như “phong vân” kỳ ảo....
Tháng 8 này, nhóm chúng tôi - kẻ Bắc, người Nam, dù không hẹn hò trước, nhưng đã được cùng đến với một khu du lịch đầy "hương đồng gió nội" như lời giới thiệu của một người bạn.....
Chắc vào khoảng năm 1957 -1958, khi đó bố tôi là quản đốc (người đứng đầu nhà máy nhỏ gọi là Quản đốc, không gọi là Giám đốc) một nhà máy gỗ nhỏ ven bờ sông Hồng, ngay chân cầu Long...
Hòn Sơn – hay còn gọi là xã đảo Lại Sơn, tọa lạc trên vịnh Hà Tiên thuộc tỉnh Kiên Giang, cách thành phố Rạch Giá 65 km. Đây là hòn đảo nhỏ nằm giữa đảo Nam Du và đảo Hòn Tre, diện tích chỉ hơn 11 km2 nhưng lại có rất nhiều bãi biển đẹp đến nao lòng...
Thành phố Kisinhop cũng có một nơi tựa như Mong-Mac đối với Paris, hay Arbat đối với Matxcova, dốc Andreevski đối với Kiev. Đó là một công viên nhỏ, nằm giữa nhà hát Thính phòng và Nhà hát Kịch mang tên nhà thơ nổi tiếng của...
Nhìn lá rụng, ta lại nghĩ về mùa Thu, mùa giúp ta hiểu nhân sinh cuộc đời là gì. Những chiếc lá xanh mướt, một thời căng tràn sức sống trong những ngày hè nóng bỏng giờ đang cạn dần sức sống, chuyển vàng, chuẩn bị kết thúc một mùa trong năm....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!