- Sáng tác mới
Trương Minh Hiếu là thành viên nhóm “Búp Trên Cành” có lối viết riêng: Trữ tình và Tốc Độ. Là học sinh lớp năng khiếu văn của tỉnh nhưng lại tốt nghiệp Đại học Bách khoa Hà Nội và hiện là Giám đốc Bảo hiểm Nhân thọ Hải Phòng....
Hôm nay, khi tiếng trống tan học vang lên, tôi nhận ra rằng một chặng đường đã khép lại. Lớp học vẫn đó, bục giảng vẫn đây, nhưng các em – những đứa học trò thân thương của tôi – sắp sửa bước vào một hành trình mới....
Rạng sáng, ngay sáng nay thôi, giấc mơ chợt đến mong manh. Trong giấc mơ, cậu trai 12-13 tuổi, mặc đồng phục, đeo khăn quàng đỏ, thả lỏng người trong không gian. Cậu ấy đang mơ. Trong giấc mơ, gọi: Mẹ ơi!...
Những ngày cuối cùng của năm học, khi tiếng trống trường không còn vang lên theo nhịp học hành nghiêm túc mà đã nhuốm màu của chia ly, cũng là lúc học trò rộn ràng với những trò nghịch ngợm rất riêng – những trò chỉ có thể xảy ra một lần trong đời, và mãi mãi trở thành ký ức không thể quên....
Khi nắng bắt đầu vàng hơn, khi ve cất tiếng râm ran trên những tán lá, cũng là lúc hoa phượng đỏ rực cháy lên như ngọn lửa cuối cùng của tuổi học trò. Những chùm phượng vĩ nở đầy sân trường, trải dài khắp lối đi quen thuộc, như muốn níu kéo từng khoảnh khắc đẹp đẽ sắp qua đi....
Tháng 10 năm 1986, một ngày thu đẹp. Nó 21 tuổi, cao 1,6, nặng 40 ký, tóc dài qua gấu áo,tết đuôi sam cùng với hai nơ bằng vải voan to màu hồng thắm. Nó diện bộ quần áo đẹp, theo Mẹ đến trường mới. Hôm nay là ngày đầu tiên Nó đến nhận công tác ở...
Năm tháng tựa khúc ca dìu dặt Thanh xuân như giấc mộng dần xa Ngoảnh đầu nhìn lại dường mây khói Còn mãi ấm nồng trong tim ta......
Khi nhiệt độ xuống đến dưới âm, ta lại thèm những gì ấm áp. Thèm cafe nóng, bậu cửa sổ ấm, bát canh nóng và một người ấm áp. Khi trẻ thì mong lớn, khi có tuổi rồi lại thèm những ngày thanh xuân xưa....
Khi đã đi qua bốn mùa của cuộc đời, khi đã từng nếm trải bao phong ba bão táp, con người ta dần nhận ra rằng điều quý giá nhất không phải là danh vọng, tiền tài hay những niềm vui phù phiếm, mà chính là sự điềm tĩnh và êm đềm từ tận đáy lòng....
Tôi ngó nhìn đồng hồ đã hơn mười giờ mà vẫn chưa bán được gì, gian hàng của mình từ sáng vẫn trống trơn mà người ngoài phố cũng thấy vắng hơn thường lệ. Mấy hôm trước cũng có khách xong họ chỉ mua mấy thứ lặt vặt về sửa chữa như vài mét dây cái công tắc ổ cắm mà thôi và luôn kêu ca dạo này...
Thôi nào, chạy trốn làm chi Căm căm đang thắm, tái tê đang nồng Mưa dầm mới thực là đông Se se ngọn gió, người không bóng người...
Tháng ba đã về. Nàng biền biệt đã lâu để thương nhớ, ngóng trông cho bao người. Lạ thế, đi thì nhớ, ở thì yêu đến mê say là tháng ba nồng nàn, căng tràn sức sống. Tháng ba hấp dẫn từ sắc màu: Ngùn ngụt cháy đỏ trời hoa phượng, tinh khôi thanh khiết cánh hoa ban Tây Bắc, chùm hoa bưởi vườn nhà....
Tôi tin người ấy đa tình Cứ trông cái dáng, cái hình mà xem Tóc thì như gió bồng bênh Miệng cười rộng cả bốn bên tiếng cười Mắt như trầu thắm, cau tươi...
Đừng bất mãn về việc mình đang già đi. Bởi đó là đặc quyền được trao cho chỉ một số ít người. Câu này đúng với tất cả. Có rất nhiều người chỉ đi được một đoạn đường rất ngắn, mãi mãi tuổi thanh xuân, tuổi trung niên, vội vã từ giã cuộc đời này mà không có cơ hội biết tuổi già là gì....
Trang mạng văn chương Nhà Búp (nhabup.vn) xin hân hạnh giới thiệu với các bạn một tác phẩm mới của nhà thơ Nguyễn Linh Khiếu - một thành viên của Nhà Búp: tập tùy văn “Hoa Khởi Trinh” - Nhà xuất bản Hội Nhà văn, 2024....
Từ lâu, bạn đọc quen biết tên tuổi Nguyễn Linh Khiếu bởi thơ và trường ca. Không chỉ có thế, nhiều người còn ấn tượng bởi sự bứt phá làm nên một giọng điệu thơ văn xuôi dài miên man không chấm phảy, một trường ca ghi nét kỷ lục với 710 trang gồm 150 chương với 13 nghìn câu thơ; trong đó, có câu dài......
Ngày ngày mẹ vẫn đi về trên con đường quen thuộc. Mẹ cũng không thể nhớ nổi đã đi bao nhiêu vòng xe để chở con đến ngôi trường yêu dấu mang tên Chuyên Thái Bình. Ngày mai, con viết thanh xuân đẹp đẽ nhất tại ngôi trường yêu dấu, kết thúc một chặng đường con đã đi qua với sự...
Tôi gọi tập thơ “GỌI MÙA” của Phạm Minh Châu là Tập thơ của Yêu Thương. Xuyên suốt hơn năm mươi bài của tập thơ là những tình yêu thương ấm áp dịu dàng dành cho gia đình, bạn bầu, mái trường cùng bao lứa học trò thương mến....
Ngày hôm nay của 34 năm trước, ngày 22/9/1988, chúng tôi bước vào căn phòng ấy - phòng 103, nhà A7, khu ký túc xá (ktx) trường Đại học Sư phạm Hà Nội. Đó là phòng cuối dãy, có 2 cửa sổ trông ra con đường dẫn tới dãy nhà vệ...
Đông chưa non mà thu đã vội già Tà áo dài níu heo may ở lại Lũ trẻ xưa giờ khói sương hoang hoải Xoè tay đếm ngày tụ hội quê hương. Mong nhớ, nghẹn ngào, tiếc nuối, luyến thương...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!