- Sáng tác mới
Chiều nay se se lạnh, gió heo may mênh mang trong cái nắng hanh hao cuối mùa thu, Ngồi trong quán cà phê quen thuộc lặng nhìn dòng xe cộ giăng giăng như mắc cửi ngoài kia, từng dòng người hối hả ngược xuôi tất bật chạy theo những mục đích, ý nghĩ của riêng mình....
Lão Tử (một vĩ nhân cổ đại được coi là người sáng lập Đạo giáo) rời đi không một dấu vết sau khi viết Đạo Đức Kinh. Ông đã hiểu biết chân lý cuộc đời của một sinh mệnh con người. Trong thế giới con người, một vài người không có điều gì để anh ta có thể nói về nó cả....
Một lần, “cơn gió ham chơi” là tôi vô tình lạc vào vườn ký ức, bất ngờ bị nỗi nhớ gọi tên. Thế là lại có cớ để nói về cái nhớ, cái quên của bản thân mình. Và đây là một nỗi nhớ có tên. Nỗi nhớ có tên là một bài thơ tình đầu tiên tôi viết năm tôi 18 tuổi....
Tuyết vẫn êm đềm rơi rơi Từng hạt nối nhau đi tìm hạnh phúc Từng hạt bay bay rồi tụ về mặt đất Tỏa sáng bên nhau, trong trắng, hiền hòa Hạnh phúc không ở đâu xa Được bên nhau như tuyết an hòa...
Lập lời thề và phát lời thề thời xưa là một việc hết sức nghiêm túc trang trọng biểu đạt quyết tâm hướng về Thần linh thiên địa, thỉnh mời Thần Phật chứng kiến hành vi của bản thân mình, thiện ác thưởng phạt phân minh....
Người xưa nói rằng tiếng thị phi của thế gian thâm độc hơn rắn rết, bén hơn gươm đao, giết người không thấy máu. Vậy thị phi là gì mà nó có ảnh hưởng tiêu cực khủng khiếp đến vậy....
Thu sang rồi bé ạ, hoa Cau đã lấm tấm rơi trắng trước sân nhà, hương Cau đã ngan ngát mênh mang lan toả. Lúa ngoài đồng đã mềm mại uốn câu, cốm mới đã dẻo xanh ngọt ngào thơm lựng từ tay mẹ, trong vườn thu đã dậy sắc hương bay....
Tôi gọi những bài thơ của Bùi Thanh Huyền trong tập thơ Trái Tim Thức, do nhà xuất bản Hội Nhà Văn phát hành là những vần thơ Đẹp. Đẹp không chỉ ở hình thức sang trọng hiếm gặp, tập thơ còn là những tâm tình Đẹp của một người đàn bà Đẹp, của những cảnh sắc thiên nhiên Tuyệt Đẹp....
So với các bạn, các anh chị em trong lớp bồi dưỡng năng khiếu sáng tác văn học thiếu nhi, tôi và Trần Huyền Tâm có "duyên" đặc biệt với nhau, từ cái thuở cả hai cùng có mặt trong Đại hội học sinh giỏi của huyện Đông Hưng, tỉnh Thái Bình....
Nước vẫn trôi êm - xưa Huế ơi Dòng Hương lặng lẽ thấm hồn tôi Chao ôi, thương lạ như quê đẻ Cách biệt mấy năm một khoảnh trời...
Đời người rất ngắn ngủi. Nó tựa như một giấc mộng kê vàng. Phật gia giảng rằng: Nhân thân nan đắc, Phật Pháp nan văn. Có được thân người là trân quý lắm, bởi một sinh mạng phải tu bao nhiêu kiếp trong luân hồi mới có thể có được cái thân người. Vì vậy, khi đã có thân người rồi thì phải biết quý......
Tháng Tám! Tháng của uẩn ức những lời ngâu. Tháng của rám cháy những hạt nắng. Tháng của thẫn thờ những dải mây trắng ngàn năm đợi chờ, chờ đợi, để rồi, trong một khoảnh khắc chợt buông mình thoảng hút vào đáy mắt trời xanh thẳm. Tháng của ngu ngơ nỗi niềm xa cách, dẫu biết rằng nỗi buồn đã cất......
Gió bên gió, dùng dằng bờ cỏ Mưa tiếp mưa, sũng lối cò về Dòng sông nhỏ, cây cầu cũng nhỏ Nơi mẹ nằm, nấm cỏ, triền đê. Con thắp nhang trong nỗi tái tê Mẹ ở đâu giữa mênh mông hư ảo?...
"Đi ăn với chị Ba, đi Chùa với chị Tư... còn đi chơi thì không đi với ai sướng như với Chị Hai"… Chị ấy có cả 10 cái hoa chân và 8,5 cái hoa tay nữa! Chị Hai của tôi đã vào tuổi "thất thập", nhưng chi vẫn đứng đầu trong danh sách "ghi nét" của gia đình về "năng......
Ngày mới đến Đảo, đôi khi rảnh rỗi tôi bảo taxi chở đi vòng vòng. Hôm ấy đi về phía bắc Đảo. Còn hoang sơ, vắng vẻ lắm. Một bên đường là bờ biển. Mặt nước cứ trải dài, sóng lấp lóa dưới ánh mặt trời hướng tây. Một bên là rừng, cây thẳng, lá xanh hiền hòa, chẳng mấy gợi cảm giác âm u bí hiểm của rừng......
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán: 멸사봉공(滅私奉公 - diệt tư phụng công. Ở đây, diệt - dập tắt/loại bỏ, tư - cá nhân, phụng - phụng sự, công - cái chung. Câu này có nghĩa là loại bỏ cái cá nhân, phục vụ cái chung....
Ta chẳng thể vẽ được gì trên mặt nước. Ta cũng chắc khắc được gì trong nước. Bởi, bản tính của nước là CHẢY. Cảm xúc cáu giận của ta cũng cần được kiểm soát tốt như làm với nước vậy. Khi nó trỗi dậy, hãy lờ nó đi, đừng làm nó vỡ tung....
Đất đồng ải hẹn mùa thơm Đất mình sét dẻo ủ cơn trải lòng Như vừa ra khỏi cơn mơ Giật mình hụt hẫng vần thơ tang tình....
Chiến tranh chen vào ấu thơ Con trú ẩn đạn bom nhiều hơn chơi ú tim với bạn Cha cứ đi xa, dài dài năm tháng Lần gặp cuối cùng … còn đó… nụ hôn!...
Ô, hoa đèn là có thật nhưng hiếm gặp lắm. Đó là vào một đêm thật khuya. Sau mấy tiếng mải mê sách vở, chàng thiếu niên ngẩng lên, chợt sững người khi bắt gặp hoa đèn đang rực hồng trong ngọn lửa....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!