- Sáng tác mới

Nỗi nhớ chiều đông
Nắng còn về nơi ấy không em Khi mùa đông tràn về cuối phố Và mưa phùn rơi nghiêng nơi cửa sổ Trời âm u, biết ngoài ấy chuyển mùa.


Ghi ở làng hoa
Niềm vui gần che chở ước mơ xa, Đóa hoa chúc mừng không so đo bằng thóc, Khi cái nghèo biết vì cái đẹp Ánh mắt nhìn cũng rạo rực hơn.


Người Hiền
Cha tôi đã rời xa cõi tạm 7 năm. Biết bao biến cố cuộc đời trong gia đình tôi đã xảy ra trong thời gian đó. Vui và buồn! Được và mất! Thất bại và thành công! Tất cả đều đã qua để tôi nhận một điều giản dị: Tôi là người con hạnh phúc vì luôn được yêu thương, che chở bởi những Người Cha, Người Mẹ - NGƯỜI HIỀN!



TAN
Em biết lần này mãi mãi tan Tình yêu là nỗi khổ trần gian Người đi, đi nhé, đừng quay gót Đau đớn lòng em tới ngút ngàn.


Trước thềm thu
Hình như mùa lại líu ríu ngẩn ngơ Bước tìm kiếm, bước thẫn thờ, nuối tiếc Bước nhẫn nhịn, bước thung dung, thao thiết Bước chiều nào cũng thấy nhớ về nhau…


Thơ riêng mà hạnh phúc cho tất cả
... Tôi từ Vô Minh, đọc thơ Trần Huyền Tâm để tìm Minh Triết, Trí Huệ cho bản thân mình. Tôi đã đọc thơ của nàng một cách có chủ đích và với một ý chí rõ ràng như thế, cứ ngỡ sẽ rạch ròi, minh bạch được, nhưng đọc rồi, tôi bị rơi vào bẫy tình của nàng ấy.
