- Sáng tác mới

Lời của cuối thu
Cây vừa trút lời xao xác lá, Thu hay là mùa cũ đang qua, Trời như dãi bao nhiêu lững thững Có con đường đi mãi, chẳng thể qua.


XÚC CẢM MÙA THU
Trời đã sang thu - nắng ngả màu vàng cam Gió heo may mang hương mùi cỏ mật Chút giao cảm giữa trời và đất E ấp chi hoài chúm chím Cúc vàng ơi!


NỤ HÔN MÙA THU
Chiều vút cong một dáng vươn lên, Chiều cúi xuống, dịu dàng, gần mãi, Chiều đẫm ướt cơn mưa hoa dại, Run run trong chiều Nụ hôn đầu tiên.


Mùa thu yêu thương
Em đem yêu thương gửi vào thu ướt Để phố dịu dàng phủ lá vàng rơi Căn gác nhỏ cô gái ngồi tựa cửa Xòe bàn tay xinh đón những giọt mát lành.


Thương mùa lá rụng
Tránh đừng động vào cây mùa lá rụng”, Ai đi ngang xin đừng làm xáo động, Dòng suy tư của một người lặng lẽ, Như lang thang cô độc giữa muôn người


Hóa thân
Mình bấm chuông lần thứ hai, vẫn không thấy ai ra mở cổng. Nhìn xuống, thấy cánh cổng khép hờ, mình tự đẩy cửa đi vào. Im ắng. Thường thì đón mình là chị ấy, tất tưởi, hồ hởi, chạy từ bếp ra, trên tay có khi còn cầm cái thìa to, hoặc một nắm rau đang nhặt dở.


Chuyện của Lan
Lan đứng tần ngần trước cổng trường. Một bạn, hai bạn…những đứa bạn cuối cùng, chậm trễ nhất đã vào trường. Cánh cổng từ từ đóng lại. Lan định kêu lên: “Chú ơi! Chờ cháu với”… nhưng lại thôi. Nó đứng một hồi lâu nữa. Tiếng trống trường vào tiết
