- Sáng tác mới

Nợ...
Anh nợ em nửa vầng trăng tha thiết... Thay lời thề tình bất diệt trăm năm, Để thỏa lòng mơ ước tự xa xăm Em mãi mãi như chị Hằng không tuổi... Anh nợ em khi dưới làn gió thổi...


Hà Nội giờ trong nỗi nhớ
Hà Nội ta đem nỗi nhớ Thả vào hun hút heo may Doi cát đò Chèm năm ấy Sáng trắng mùa đông sông Hồng Lòng ta như sông phơi đáy Ơi người Hà Nội đầu đông


Nghĩ về cuộc đời
Chúng ta ai cũng vậy Chỉ có một cuộc đời Để mưu cầu hạnh phúc Và chia sẻ cùng người Có nhiều khi cuộc sống Như để thử thách mình? tham, sân, si là thứ Gây đau khổ cho mình


Sự tích nồi thắng cố
Trên vùng cao Tây Bắc Trong một bản người Dao Có hai vợ chồng trẻ Tỉa ngô và trồng đào. Chợ phiên nào cũng xuống Mèn mén rồi rượu ngô Lúc về chồng say xỉn


Những chuyện chưa biết hết
Nhìn cái mặt nó sao thấy ghét. Cười suốt ngày. Cặp môi đầy, răng trắng muốt nổi bật trên khuôn mặt dài, da nâu. Nó đấy. Cái thằng bạn trong lớp học nghề của mình. Chẳng hiểu sao nó lọt vào đây. Đi đâu, ở đâu nó cũng nổi bật lên như một đóa hướng dương giữa đống cỏ bụi xụi.


Một Thoáng Bên Này Thôn Vỹ
Dòng Hương níu lại với chiều Nửa vời vợi biếc nửa phiêu với ngày Nhìn sang thôn Vỹ bên đây “Nắng hàng cau” còn chau mày bến xưa


Hè - Thu
Cứ thế chang chang mấy tháng Hè Ông Trời đổ lửa xuống làng quê Cỏ cây héo úa đồng khô cạn Nhức nhối không gian ngộp tiếng ve Rồi bỗng một hôm dọc vỉa hè
