- Sáng tác

Nhắn từ Cung Quảng
Ngọc ngà treo giữa tàng xanh Nắng về Cung Quảng nắng thành non tơ Hỏi người cõi thế bây giờ Còn thương chốn cũ, còn chờ thang mây?


Nhân chi sơ
“Nhân chi sơ” lâu rồi được hiểu, Con người sinh ra vốn tốt lành, Nhưng bối cảnh dòng đời xô đẩy, Xấu xa do ngoại tác mà thành.


Chưa quen
Thóc trời Nuôi sống chim trời Tình yêu Nuôi một phần đời người ta Mặt trời Nuôi sắc cỏ hoa Trời đêm Nuôi sống trăng già trăng non


Hiếu thảo
Hiếu thảo với cha mẹ Là đi thưa về chào Giúp mẹ chăm em bé Đỡ cha lo cho mình Hiếu thảo với cha mẹ Biết mến bạn, kính thầy


Trung thu Tân Sửu
Sống mãi tới lúc phải già Nhiều khi tính khí người ta thất thường Bệnh tật mang đến tận giường Xương khớp như mượn, răng thường lung lay


Tuổi già
Sống mãi tới lúc phải già Nhiều khi tính khí người ta thất thường Bệnh tật mang đến tận giường Xương khớp như mượn, răng thường lung lay


Nhớ và quên
Cái đáng nhớ Cái nên quên Sao cho cuộc sống bình yên mới là. Chưa già rồi cũng sẽ già Rồi thì cũng sẽ lên bà lên ông... Cuộc đời như một dòng sông
