
- Sáng tác

Nơi ấy... Đăk Nông
Nắng Đăk Nông Trượt chân từ đỉnh mái nhà rông Cái gió, cái mưa ngày đêm không ngủ Thay phiên nhau canh giữ Tiên nữ hạ phàm xoã tóc thác Liêng nung Thanh âm Cao Nguyên
Ngẫu hứng một chiều mưa
Như là phút hứng tình không chịu nổi mưa trút hết xiêm y đua nhau chạy trắng trời gió nhập cuộc điên như “phê” thuốc lắc gió quyến mây bồ bịch sườn đồi Bỗng sấm động sấm vỡ ra quá thể nước đầy sông, triều cường tràn đê quai
Viết cho một khoảnh trời ngâu
Hạ như còn vương vấn đâu đây Phượng vẫn đỏ hoa, na xanh mắt lá Bưởi chưa rám da, đào vừa hây má Tháng Tám ngóng chờ, mong manh hơi may... Chiều chuyển mùa đẫm ướt đường mây Heo may buông chênh chao lòng mắt
Viết cho ngày sinh nhật
Có cánh hoa dại, thiên sứ mang đến bến đời Tặng cho mẹ, từ mùa đông năm đó Từ ấy, qua ô cửa nhỏ Mẹ thấy trời xanh trong ánh mắt ngời Con lớn dần từ câu hát à ơi Từ cổ tích, cô tiên, cái cò, cái vạc
Chùm thơ bốn câu: Vô đề
Ly biệt nhau rồi, em về với người ta Ta ngược đường em, ta đi tìm người khác Chỗ cuống lá rời cây, nơi cái mất Lại chồi lên cuống búp - Một nụ mầm
Phố cổ thu vàng
Muốn gửi cho anh mảng nắng vàng phố cổ Hà Nội mùa thu trong vắt đến lạ kỳ Muốn gửi cho anh mùi thơm hoa thiên lý Nở ở vườn nhà nơi dậu giáp nhà anh Sắp cuối thu rồi nên trời mãi cao xanh
Mưa ngâu
Chắc còn uẩn ức gì đây, Mỗi năm chỉ có vài ngày gần nhau. Hạt buồn lúc chậm, lúc mau, Sụt sùi cảnh vợ chồng Ngâu đến giờ! Bao nhiêu đôi lứa tìm về,



